... Sau gáy của Lâm Tam Tửu bị thứ gì đó đè lên đau âm ỉ, đã được một lúc lâu rồi. Cô buồn ngủ muốn chết, chẳng buồn cử động, chỉ mơ màng trở mình một cái. Ngay lúc đó, không biết từ đâu vang lên một tràng "Em là trái táo nhỏ của anh~", phá tan màn đêm yên tĩnh, nghe cực kỳ chói tai.
Chuông điện thoại của ai mà kêu to vậy chứ? Cô ở tận tầng 38 mà còn nghe thấy, làm phiền quá đáng rồi đấy?
Lâm Tam Tửu cố chống lại cơn buồn ngủ mà mở mắt ra, đập vào mắt là một hàng tay nắm hình vòng tròn màu cam vàng—đúng rồi, mình không ở căn hộ tầng 38—là thế giới mới mà…
Cô ngồi dậy, ánh mắt rơi vào những dãy ghế xe buýt chất đầy thùng giấy hàng hóa. Trên vách xe bên cạnh Lâm Tam Tửu còn treo một khẩu hiệu màu xanh lá: "Ghế ưu tiên cho người già, bệnh tật, tàn tật, phụ nữ mang thai." Ánh sao le lói bên ngoài cửa sổ hắt vào làm nổi bật đường nét của dòng chữ.
Phía trên cửa lên xuống, dán một tấm bản đồ tuyến xe gì đó, nhưng chỉ nhìn rõ được mỗi số "3".
Cửa xe bỗng bị ai đó gõ dồn dập, tiếng bài hát “Táo nhỏ” cũng to hơn hẳn, trong nhạc còn lẫn giọng của Điền Thử: “Này, mười giờ rồi, dậy thôi nào! Mình phải xuất phát rồi đấy!”
Lâm Tam Tửu dụi mắt, ký ức thực tại như thủy triều tràn về trong đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play