...Trong bóng tối, sau đầu của Lâm Tam Tửu bị thứ gì đó đè vào khiến đau âm ỉ, đã được một lúc rồi. Cô mệt rã rời, chẳng buồn nhúc nhích, chỉ mơ màng trở mình.
Giây tiếp theo, cô bật dậy từ trong mộng, thở hổn hển từng hơi lớn.
Lâm Tam Tửu cúi đầu nhìn tay mình đang run lên—chết rồi? Mình chết rồi? Mọi người đều chết rồi?—Cô quay đầu lại ngơ ngác, thấy Marsa và Lư Trạch đang nằm ngủ cạnh nhau không xa, mặt nhăn nhó, trông như đang gặp ác mộng. Dù chưa tỉnh lại, nhưng lồng ngực phập phồng chứng tỏ, họ vẫn sống khỏe mạnh.
Vậy, vừa rồi là mơ sao...? Lâm Tam Tửu đứng dậy khỏi mặt đất, vẫn cảm thấy tay chân lạnh toát, toàn thân mềm nhũn. Cái khoảnh khắc mình chết đi, khoảnh khắc toàn bộ xương cốt và nội tạng bị nghiền nát, trượt vào một màn đêm vô tận, cái cảm giác đau đớn đến mức không chân thật... Cô rùng mình một cái, tất cả chỉ là mơ thôi sao?
Cô bật mở cửa xe, bước ra ngoài. Bây giờ cô cần hít chút không khí trong lành để đầu óc tỉnh táo lại…
Vừa mới đặt chân xuống đất, bất chợt một tiếng chuông điện thoại cực kỳ chói tai vang lên: “Em là ánh dương nhỏ xinh của anh~”, xé toạc màn đêm.
Lâm Tam Tửu khựng lại. Lại nghe thấy rồi, giống hệt lần trước... Không, phải nói là giống hệt trong giấc mơ mới đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT