Nắng chói chang như thiêu như đốt mọi thứ dưới mặt trời. Vừa bước xuống xe, cái nóng hầm hập lập tức khiến người ta khó thở; trong địa ngục nhiệt độ cực đoan này vẫn có gió, nhưng thà không có còn hơn—mỗi cơn gió như một chảo than hồng tạt thẳng vào mặt, đau rát đến mức như muốn lột da người ta.
Vừa xuống xe, Lư Trạch và Marsa lập tức nhíu mày, đưa tay bịt miệng mũi. Kể từ khi cây cối đều chết sạch, đất đai dưới cái nóng thiêu đốt trở nên khô cằn như cát, lớp bụi vàng đặc quánh bị gió cuốn lên không ngừng tàn phá khắp nơi, cát bám cả vào lông mi, lông mày khiến người ta mở mắt không nổi, đành phải nheo mắt mà nhìn.
Marsa vừa mở miệng đã bị cát vàng sặc cho ho sù sụ mấy cái, khó khăn lắm mới nói được: “...Cô chắc chứ? Lúc nãy tôi là người đi cuối mà, có thấy cái xe nào theo sau đâu.”
Lúc xuống xe, Lâm Tam Tửu tiện tay lấy theo một cái áo thun, giờ buộc lên mặt làm khẩu trang nên đỡ hơn hai người kia một chút. Cát nóng rát như roi quất vào phần da hở ra ngoài, Lâm Tam Tửu nhịn đau nói nhỏ: “Tôi chắc chắn, cái xe đó theo bọn mình suốt từ đầu. Nhưng do bụi cát quá dày, khoảng cách lại xa, nên lúc thấy lúc không... Khoan, tới rồi!”
Lời còn chưa dứt, quả nhiên có một làn bụi mù bốc lên từ đằng xa, một chiếc Citroën bẩn đến không nhìn ra màu gốc lao ra từ cơn lốc cát—
Không ngờ thấy ba chiếc xe lớn dừng lại phía trước, mấy người bọn Lâm Tam Tửu lại còn đứng chắn ngay giữa đường, chiếc Citroën đó lập tức phanh gấp, đầu xe bẻ lái, rõ ràng định chạy trốn.
Nhưng chỉ một đoạn ngắn như vậy, nói chạy là chạy được chắc? Lâm Tam Tửu chạy đà vài bước, rồi đột ngột tăng tốc, cả người như con báo nhảy “bịch” một phát lên đầu xe trước khi nó kịp quay đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play