HƯƠNG SƠN TẦM PHONG
✨ Tác giả: Ứng Vũ Trúc
✨ Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Gương vỡ lại lành , 1v1 , Thị giác nữ chủ
✨ Editor: Moonliz
✨ Số chương: 98 chương
✨ Lịch đăng: tùy lúc
❤️🔥 ❤️🔥 Editor hám fame vậy nên hãy cmt, đánh giá thật nhiều để sốp có động lực edit truyện hơn nhe 🫶🏻🫶🏻🫶🏻 (tất cả là vì đam mê thôi 🫰🏻). Đừng chửi sốp và truyện của sốp nhé 🥲
__________
GIỚI THIỆU
[Gương vỡ lại lành / Chênh lệch tuổi tác / Boss quyền quý ở Macao x Nữ sinh đại học độc lập, tỉnh táo]
Những ai quen biết Lan Trạc Phong đều biết rằng, trong lòng anh có một "bạch nguyệt quang". Anh từng dốc lòng yêu thương, nâng niu cô như châu báu, kim ốc kiều tàng cô suốt ba năm. Thế nhưng, đến ngày tốt nghiệp, chú chim hoàng yến đó lại thẳng chân đá anh ra khỏi cuộc đời mình.
Không ai dám nhắc đến cái tên ấy trước mặt anh.
Cho đến một ngày, người phụ nữ đó lại xuất hiện ở Hương Sơn Áo.
⸻
Năm nhất đại học, Mạnh Tầm tình cờ bước vào thế giới của anh.
Từ xa nhìn lại, người đàn ông ngồi trên chiếc ghế sofa da màu đen, đôi chân dài bắt chéo một cách kiêu ngạo, đôi mắt hẹp dài chăm chú nhìn người đối diện. Anh cầm bài bằng ngón trỏ và ngón giữa thon dài, nhẹ nhàng đặt xuống bàn, lật ra ba lá K.
Anh bình thản, buông lời không chút nể nang: "Tôi không có ý muốn chứng minh điều gì, nhưng thật sự là anh đánh bài rất tệ."
Ngạo nghễ, cuồng vọng, trong mắt không chứa bất kỳ ai – đó là ấn tượng đầu tiên của Mạnh Tầm về anh.
Bạn cô nói: “Ở Hương Sơn Áo, anh ấy rất có mặt mũi. Ai cũng gọi anh ấy là Cậu ba.”
Anh là cậu ba được vạn người kính trọng, phong lưu phóng túng.
Cô chỉ là một sinh viên bình thường tại Đại học A, lạnh nhạt và ngoan ngoãn.
Hai người họ, như trời với đất, như mây với bùn.
Cô nghĩ rằng mình và anh sẽ không bao giờ có giao điểm.
Nhưng không ngờ, họ lại đến bên nhau.
Càng không ngờ rằng, trong mối quan hệ này, cô lại là người nắm quyền chủ động.
Chính cô là người đã rời bỏ Lan Trạc Phong.
⸻
Khi gặp lại Lan Trạc Phong, là lúc cô cần đến Hương Sơn Áo vì công việc.
Không có cô bên cạnh, anh vẫn sống tốt như trước, thậm chí còn phong quang vô hạn, vẫn là người nhà họ Lan được người người kính sợ.
Cô cũng nghĩ rằng anh đã hoàn toàn buông bỏ cô rồi.
Thế nhưng vào một ngày nọ, người đàn ông ấy lại mất kiểm soát, ép cô vào góc tàu, cố gắng duy trì chút tôn nghiêm còn sót lại, nghiến răng hỏi: “Ba năm qua, em có từng yêu tôi không?”
“Em lừa anh đấy.”
Cô khẽ cười, nhưng trong mắt lại chẳng có tí ý cười nào: “Sòng bạc sinh ra kẻ điên, tình trường sinh ra kẻ ngốc. Cậu ba, rốt cuộc anh là kẻ điên hay là kẻ ngốc đây?”
“Nói em yêu tôi.”
Mắt Lan Trạc Phong đỏ hoe, giọng nói khàn đi, nhắm mắt lại cầu xin cô: “Nói rằng em đã từng yêu tôi.”
⸻
Sau này, trên một đỉnh núi ở Hương Sơn Áo, Lan Trạc Phong đã bỏ ra số tiền khổng lồ để xây dựng một vương quốc thuộc về riêng Mạnh Tầm.
Anh đặt tên nó là – Hương Sơn Tầm Phong.
Có người hỏi: “Làm vậy có đáng không?”
Khi đó, Lan Trạc Phong chỉ khẽ cười, ánh mắt dõi theo bóng dáng Mạnh Tầm đang tiến về phía mình, đáy mắt chứa đầy ý cười, giọng nói trầm thấp: “Mạnh Tầm từng nói rằng cô ấy rất cô độc, trên đời này không có thứ gì là vĩnh cửu.”
“Tôi muốn ở bên cô ấy, cũng muốn nói cho cô ấy biết – tình yêu của tôi dành cho cô ấy chính là vĩnh cửu.”
“Tôi muốn cho cô ấy một vương quốc trong mơ của tôi, mà cô ấy sẽ mãi mãi là nữ hoàng của tôi.”
⸻
Ghi chú:
1. Nam chính yêu sâu đậm, thậm chí có phần thấp hèn. Rất thấp hèn, rất si tình.
2. Không được mắng nữ chính, cũng không được mắng tác giả. Ai mắng sẽ bị hói đầu. (P/S: Vì cuốn này nam chính chắc không bị chửi đâu, huhuhu TvT).
3. Sạch – 1v1.