Du Đào sắc mặt trầm tư, tự biết lời sắp ra khỏi miệng Chân Hề, tất không phải điều gì dễ nghe. Nhưng bà cũng không ngăn cản, chỉ khẽ gật đầu ra hiệu đối phương cứ nói.
Chân Hề chậm rãi lên tiếng:
“Hoài An từng nhiều lần nói với ta, nếu ta rời đi, hắn sẽ không sống nổi. Ngài cũng rõ, hắn đôi lúc để tâm chuyện vụn vặt, lời ấy ta không dám thử là thực hay hư. Đây là một. Thứ hai, Hoài An đối với ta như thế nào, ngài cùng ta đều thấy rõ. Ta nếu rời đi, chẳng phải cũng là một lần thương tổn đối với hắn hay sao? Thứ ba...,” nàng hơi dừng một chút, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt, “ta cũng luyến tiếc không nỡ rời hắn.”
Mỗi một lời rơi xuống, sắc mặt Du Đào liền khó coi thêm một phần. Trong lòng không khỏi thầm than, nha đầu này so với Mạnh Chiêu Hi năm đó còn khó đối phó hơn gấp bội. Chiêu Hi là đứa bé thành thật, bị bà chèn ép cũng chỉ biết lấy hiếu thuận mà làm mềm lòng bà, nếu không thế, gặp phải người cay nghiệt, không biết đã bị hành đến mức nào.
Mà trước mắt nha đầu này thì sao? Nhìn ngoài mặt thì cung cung kính kính, như thể không thể tìm ra chỗ sai, nhưng kỳ thực lại không hề nhượng bộ nửa phần.
“Vậy ý ngươi là!bất kể thế nào cũng không chịu rời khỏi Hoài An?” Du Đào trầm giọng hỏi, lúc này lại có vài phần giống Cù Diễm, quả nhiên là mẫu tử ruột thịt.
Chân Hề khẽ lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT