Hạ Lan Từ chạm vào môi mình, thầm nghĩ: “…?”
Nàng cảm giác như hôm nay Lục Vô Ưu có vẻ rất quan tâm đến môi nàng.
Hai khắc sau, trong đêm tân hôn hai người ngồi xe ngựa tiến vào một ngôi nhà được trang trí vô cùng thanh nhã. Ngoài sân trồng từng khóm trúc xanh, có suối nước trong lành cùng tiếng nước chảy róc rách, những ống trúc gõ nhẹ vào đáy suối phát ra tiếng vang trong trẻo, thật sự vô cùng tao nhã.
Lục Vô Ưu quen cửa quen nẻo đi vào trong.
Một tiểu đồng đứng trước cửa cung kính chào đón hắn, không lâu sau bên trong vang lên một giọng nói hồ hởi: “Còn chưa kịp chúc mừng Lục đại nhân tân hôn, nhưng sao ngài lại đến vào giờ này, chẳng phải sẽ bỏ bê tân nương sao… Ơ kìa, lại còn đưa cả tân phu nhân đến à, thực sự là vinh hạnh cho kẻ hèn này! Nào nào nào, còn không mau chuẩn bị chỗ ngồi cho Lục đại nhân, vẫn là những món thường lệ chứ? Có nữ nhi hồng đã ủ ấm, ngài muốn một bình không? Không à? Được rồi… Chỗ ta còn có vài món mới đó, đặc biệt là hải sản vận chuyển từ Ô Mông đến rất khó khăn, mười phần chết chín phần, cho nên món nào được mang lên bàn đều là tinh hoa, ngài có muốn thử không?”
Hạ Lan Từ ở phía sau nghe vậy chỉ thấy hết sức mù mờ.
Nàng biết Ô Mông, đây là một quốc gia hải đảo phía nam Đại Ung, thường xuyên có xung đột với Đại Ung trên vùng biển, ở đây hay xảy ra nạn cướp biển, nhưng nghe nói có nguồn tài nguyên phong phú, cá và tôm rất nhiều. Khoảng cách từ đó đến Kinh thành có lẽ là một nơi nàng cả đời cũng không đến được, đối với nàng, đó chỉ là một địa danh trên bản đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play