Nói xong, Lục Vô Ưu còn bổ sung thêm: “Có hơi lem, dính ra ngoài rồi.”
Hạ Lan Từ nửa tin nửa ngờ, nhưng nàng vẫn không kìm được đưa tay lên lau nhẹ bên khóe miệng, quả nhiên quệt ra một vệt son đỏ.
Lục Vô Ưu bên kia đã bày sẵn chén rượu, hắn thật sự cầm bình rượu lên nghiêm túc bắt đầu rót rượu, như thể vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì, rót xong lại đưa một chén cho nàng.
“Rượu hợp cẩn lẽ ra…” Hạ Lan Từ cố nhớ lại: “Phải lấy quả bầu hồ lô chẻ đôi, rồi dùng gáo uống phải không?”
Lục Vô Ưu nói: “Gáo bầu đắng quá.”
Hạ Lan Từ cười bất lực: “Rượu thì chàng không thấy đắng sao?”
Lục Vô Ưu đáp: “Hồi nhỏ ta uống rượu như uống nước, uống nhiều rồi thì không thấy đắng nữa. Hơn nữa, rượu ở đây không mạnh, uống xong còn có vị ngọt hậu, nàng muốn thử không?” Trong lúc nói, hắn đã cụp mắt xuống, đưa cánh tay ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play