Lục Vô Ưu rất tự nhiên phất tay ra hiệu cho nàng ấy ra ngoài, giống như sai khiến tỳ nữ của mình vậy. Sương Chi sững lại nhìn sang Hạ Lan Từ thì thấy tiểu thư cũng gật đầu.
Bố trí của ngôi nhà mới đã được Lục Vô Ưu và nàng bàn bạc từ trước, phòng tân hôn đương nhiên là phòng ngủ chính, phía sau là phòng tắm, hai gian trái phủ là phòng phụ, một phòng là thư phòng của Lục Vô Ưu, phòng còn lại là của Hạ Lan Từ.
Sau khi Sương Chi rời đi, Lục Vô Ưu liền nới lỏng cổ áo, bắt đầu cởi bỏ chiếc áo tân lang bên ngoài. Hạ Lan Từ ngồi trước bàn trang điểm, bắt đầu tháo trâm cài trên đầu, nhưng mới tháo được vài cái, nàng không nhịn được nhìn sang Lục Vô Ưu đang cởi quần áo.
Hạ Lan Từ cứ có cảm giác lạ lẫm thế nào.
Lục Vô Ưu thấy ánh mắt Hạ Lan Từ đang chăm chú nhìn mình, dường như nhớ ra điều gì đó, động tác trên tay chợt dừng lại, nói: “… Hạ Lan tiểu thư, đừng mong ta sẽ ngủ dưới đất.”
Hạ Lan Từ cũng ngẩn ra, hỏi: “Tại sao ta phải bắt chàng ngủ dưới đất? Chúng ta…”
Mặc dù chỉ là biện pháp tạm thời, nhưng hôn lễ đã thực sự được tiến hành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play