Lục Vô Ưu viết xong mặt giấy trong tay, đang định chấm bút, vừa quay đầu đã bắt gặp ánh mắt của Hạ Lan Từ, hắn không khỏi mỉm cười nói: “Hạ Lan tiểu thư, dù ta không trông mong nàng hỗ trợ ta viết, nhưng cũng không cần phải quấy rầy ta như vậy chứ.”
Hạ Lan Từ quay đầu đi, cũng mở tấu chương buộc tội Lục Vô Ưu ra, cầm bút bắt đầu viết: “Ta không có ý định quấy rầy chàng.”
Lục Vô Ưu nói một cách thản nhiên: “Nàng cứ nhìn ta chằm chằm như vậy, rất dễ khiến ta muốn hôn nàng.”
Giọng điệu của Hạ Lan Từ cũng thản nhiên không kém: “À, vậy ta sẽ không nhìn nữa, chàng cố nhịn trước một lát.”
Lục Vô Ưu nâng chén trà bên cạnh lên, khẽ nhấp một ngụm rồi nói: “Nàng không cảm thấy giọng điệu của mình có hơi thản nhiên quá à?”
Hạ Lan Từ cúi đầu nói: “Chàng đã hôn ta nhiều lần như vậy, còn trông chờ ta có phản ứng gì đặc biệt chứ.”
Lục Vô Ưu cảm thấy mình đang bị khiêu khích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT