Hạ Lan Từ nói: “… Hả??”
Lục Vô Ưu giải thích: “Lúc trước muội muội ta đến đây, không phải đã nói trên đường đang có nạn đói sao?”
Hạ Lan Từ gật đầu: “… Chẳng lẽ bây giờ vẫn còn à?”
Lục Vô Ưu đáp: “Đúng vậy, hình như còn nghiêm trọng hơn trước, ngay cả bên ngoài Kinh thành cũng có không ít người, đợi ra khỏi thành nàng đừng bị dọa, nhưng chúng ta không phải đi cứu tế — cũng không có nhiều lương thực đến vậy, ta và đồng liêu dự định dâng tấu sớ thỉnh cầu đo đạc lại một phần ruộng đất đã bị các công thần chiếm đoạt, để họ nhả ra một ít ứng phó tình thế khẩn cấp, cho nên hôm nay mượn cớ ra ngoài đạp để thanh thăm dò tình hình trước.”
Nghe có vẻ là chuyện tốt, nhưng nghĩ cũng biết sẽ đắc tội không ít người.
Thấy sắc mặt Hạ Lan Từ thay đổi, Lục Vô Ưu khẽ cười nói: “Ta và đám huân thích đó vốn không chung đường, đắc tội thì đắc tội thôi. Yên tâm, đây cũng chỉ là một cách tìm đường chết bình thường, những ngày gần đây việc giảng dạy hàng ngày của ta cũng không tệ, Thánh thượng còn khen, coi như có chút ưu ái đặc biệt, nên dù tấu sớ có bị bác bỏ, vấn đề cũng không lớn, cùng lắm là phạt bổng lộc hay cách chức tạm thời.”
Hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lòng Hạ Lan Từ lại lo lắng, sau đó nàng chậm rãi buông tay ra nói: “Chàng định thăm dò như thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play