Ăn được một nửa, nàng không muốn ăn nữa, nhỏ giọng nói: “Ta ăn không vô.”
Lạc Tấn Vân kiên trì thêm một lát, rồi nghĩ lại trước đây nàng vốn cũng ăn rất ít, liền không miễn cưỡng thêm nữa, đặt chén xuống.
Hắn cởi áo ngoài, lên giường nằm xuống, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, để nàng dựa sát vào ngực mình.
“Vài ngày sau, khi mặt đất khô ráo, chúng ta sẽ tiến công đoạt lại Phu Lương, tiếp đến là những lãnh thổ bị mất. Chủ lực Ô Hoàn lần này thương tổn nặng nề, người Tiên Bi lại thấy tình thế bất lợi, rất có thể sẽ sớm lui binh. Chúng ta sẽ nhân cơ hội này thế như chẻ tre lấy lại những gì đã mất, để những bá tánh đang lưu vong khắp nơi được trở về cố thổ.”
Những lời này hắn là đang nói cho nàng biết, đây là công lao của nàng.
Hoặc có lẽ, cũng là công lao của Bùi Tuyển.
Nếu không phải cả hai người bọn họ đều đồng thời lựa chọn bảo vệ quốc thổ, thì hôm nay Đại Chu cũng không có khả năng phản kích thắng lợi như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT