Tiết Nghi Ninh chỉ đành an ủi mẫu thân: “Hắn có thích Kim gia cô nương thế nào đi nữa, thì nàng cũng đã xuất giá, hắn hẳn là sớm đã dập tắt tâm tư. Còn về Hạ Liễu Nhi, bất quá chỉ là một thiếp thất, nhà nào mà chẳng có thiếp thất, di nương? Nữ nhi chưa từng để trong lòng, mẫu thân hà tất phải sầu não?”
Tiêu thị liền hỏi: “Vậy bên ngoài nói con ‘ở góa khi chồng còn sống’ có phải thật hay không? Lạc Tấn Vân… thật sự chưa từng chạm vào con?”
Đối với nữ nhân mà nói, đây mới là nỗi nhục lớn nhất.
Tiết Nghi Ninh vội vàng lắc đầu: “Đương nhiên không phải, hắn chỉ là quen dậy sớm luyện võ, sinh hoạt thường ngày không ở chỗ nữ nhi, nhưng cũng thường lui tới phòng con.”
Tiêu thị nửa tin nửa ngờ, lại hạ giọng hỏi: “Nguyệt tín của con vẫn còn đều đặn chứ? Hắn đã trở về mấy ngày nay, sao đến giờ vẫn chưa có tin tức gì?”
Sắc mặt Tiết Nghi Ninh hơi trầm xuống, cúi đầu tránh đi ánh mắt của mẫu thân, khẽ đáp: “Tạm thời vẫn chưa có tin tức.”
Tiêu thị lo lắng nói: “Tốt nhất là có thai trước khi nữ nhân kia vào cửa, nếu đợi đến khi nàng ta vào……”
Câu sau, Tiêu thị không đành lòng thốt ra.
Hiện tại, bên người Lạc Tấn Vân chỉ có mình nữ nhi, nàng lại chưa từng hoài thai. Ngày sau nếu có tân nhân nhập phủ, lại là bảo bối của hắn, đến khi ấy, chẳng phải chỉ còn tiếng cười của tân nhân, đâu còn ai đoái hoài đến nước mắt người xưa?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT