Buổi chiều, nàng bắt đầu lựa chọn những nha hoàn phù hợp. Để tránh lặp lại sai lầm trước đó, lần này nàng chọn ra hơn mười người. Đến ngày hôm sau, nàng soạn danh sách hoàn chỉnh, mang đến chính đường để trình Lạc Tấn Vân xem qua.
Vừa đến chính đường, nàng đã nghe thấy giọng của Lạc Tấn Tuyết vang lên bên trong.
“Ca chỉ biết nghĩ cho Lạc gia, nhưng có bao giờ suy xét đến muội chưa?”
“Cái gì mà rộng lượng, thật thà! Rõ ràng là đầu óc ngu ngốc! Bắt muội gả qua đó, thà bảo muội ch·ết đi còn hơn!”
Lạc Tấn Vân lạnh lùng đáp: “Không có Lạc gia, ngươi nghĩ ngươi có được cuộc sống như hiện tại sao? Nếu muốn ch·ết, cứ việc đi ch·ết. Còn nếu không dám, thì ngoan ngoãn mà gả đi.”
“Huynh…”
Lạc Tấn Tuyết khóc rống lao ra khỏi viện. Tiết Nghi Ninh đứng ngay cửa viện, chưa kịp tránh đã bị nàng va phải.
Nhìn thấy Tiết Nghi Ninh, Lạc Tấn Tuyết càng thêm tức giận, giọng đầy oán trách: “Chính là ngươi! Ngươi muốn ra vẻ trước mặt công chúa, muốn chứng tỏ bản thân đúng không? Ngươi nghĩ làm việc nhiều, cố gắng hết mình thì ca ta sẽ thích ngươi sao? Ta nói cho ngươi biết, sẽ không đâu! Người mà huynh ấy thực sự muốn cưới, vốn dĩ không phải ngươi, mà là tỷ tỷ nhà họ Kim! Ngươi cứ ở đó mà ra vẻ hiền lương thục đức, cứ sống như một quả phụ khi chồng còn đó, làm lụng vất vả, cuối cùng còn chẳng bằng một th·iếp thất!"
“Lạc Tấn Tuyết!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play