Thời điểm yến tiệc chuẩn bị khai tiệc chỉ còn chưa đầy một khắc, công chúa và phò mã – đã biến mất hồi lâu – cuối cùng cũng tay trong tay, bước khập khiễng tới trước đại môn phủ Thế tử.
Nghi thức nghênh đón đã sắp xếp xong xuôi, nhưng đợi mãi vẫn không thấy tân nhân đâu, trong phủ ai nấy đều luống cuống không yên. Chỉ có Úc Cảnh Nghi là vẫn ung dung tự tại, an nhiên ngồi giữa sảnh lớn, chậm rãi uống hết một ấm trà. Đợi thấy hai người kia rốt cuộc cũng chịu xuất hiện, nàng lập tức đứng dậy theo vào nội viện, vừa đi vừa đảo mắt đánh giá từ đầu đến chân cái dáng vẻ chật vật của hai người họ, miệng thì tấm tắc trêu ghẹo:
“Ơ kìa, hai vị đây là thấy chuyện bất bình mà ra tay hay sao? Tên trộm bắt được rồi chứ? Đã giao cho nha môn chưa vậy?”
Úc Đường cười cười có chút ngượng ngùng, kéo tay Lật Đào vội vã vào phòng rửa mặt chải đầu. Quý Lộ Nguyên thì vẫn điềm nhiên như không, vẻ mặt còn đượm chút dư vị của nụ hôn vừa rồi, tiện tay quay sang phân phó Quý Thập Nhất:
“Thập Nhất, trong nội viện còn hơi bừa bộn, tiếp đãi công chúa ở đây e là thất lễ. Ngươi đưa Thiều Hòa công chúa ra ngoài dạo một vòng đi.”
Lời tuy mềm, nhưng rõ ràng là tiễn khách. Úc Cảnh Nghi hừ nhẹ một tiếng đầy khinh thường, “Quý Lộ Nguyên, ta còn không được ở lại nhà ngươi một lát sao…”
Nói đến đây lại khựng lại, ánh mắt vốn còn oán trách bỗng sáng rỡ, hứng thú mà nhìn người vừa tới. Ánh mắt đoan trang mà không mất kiêu kỳ từ từ lướt qua người đối diện một lượt, cuối cùng dừng lại trên gương mặt tuấn tú mà lạnh nhạt của Quý Thập Nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT