Hai người lặng lẽ rời khỏi nhà chính qua cửa sổ nhỏ, tên trộm nọ tựa như từ nội viện nhà mình nhảy ra, sau đó men theo lối vòng vèo, một đường tiến ra ngoài phủ đệ.
Trạch Lan và Thương Ngôn Tranh đã chờ sẵn ở đó. Nàng ngồi dưới góc tường, chống cằm, vẻ mặt ủ rũ buồn bã. Hắn thì ngồi xổm, ánh mắt ngang tầm với nàng, trong lòng bàn tay nâng một con hổ gỗ chạm khắc sống động, vẻ mặt đầy cưng chiều mà đùa giỡn cùng nàng.
“Xảy ra chuyện gì thế?” Úc Đường chỉ về phía Trạch Lan, quay đầu hỏi Thương Ngôn Tranh: “Ngươi chọc giận nàng à?”
Thương Ngôn Tranh liên tục xua tay, “Ta nào dám chứ? Là nàng muốn một đao chém đứt tay tên trộm kia, ta chỉ khuyên vài câu, nói rằng không nên làm hắn bị thương, thế tử các ngươi còn muốn giữ hắn lại dùng làm nội ứng, nàng liền không vui.”
“……”
Úc Đường dở khóc dở cười kéo Trạch Lan lại, không bao lâu sau mới phản ứng kịp, ngẩn người hỏi:
“Hửm? Tên trộm? Chuyện gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT