Những ngày sau đó, với Úc Đường mà nói, cứ như đang sống trong một giấc mơ vừa thực vừa hư.
Vấn danh, nạp thái, nạp cát, thỉnh kỳ… mọi nghi lễ đều được tiến hành đâu ra đấy.
Quý Lộ Nguyên nói được làm được, thật sự chẳng để nàng phải lo nghĩ điều gì. Hắn không chỉ bày kế khiến Vĩnh An Đế điều Úc Túc Chương ra khỏi kinh, mà còn một mình thu xếp ổn thỏa, đẩy nhanh hôn kỳ một cách hợp lý và kín kẽ.
Úc Cảnh Nghi mang chút điểm tâm đến thăm nàng, thấy nàng vẫn buồn bực liền than:
“Muội nói xem Quý Lộ Nguyên có phải điên rồi không? Thánh chỉ tứ hôn đã ban, chuyện muội gả cho hắn đã chắc chắn, hắn còn không chọn ngày nào xa một chút, gấp gáp làm gì? Phủ công chúa còn chưa kịp mở, phong thưởng với thực ấp cũng chưa bàn xong, kết quả là muội chỉ có thể mang theo ít xiêm y và bạc thưởng mà về phủ thế tử nhà hắn, chẳng phải quá thiệt thòi rồi sao?”
Úc Đường nhẹ nhàng rũ tay áo, rót cho nàng một chén trà nhỏ, chậm rãi nói:
“Thiệt thòi gì chứ? Với thân phận muội ở trong cung, phủ công chúa tám phần là không mở được. Còn phong thưởng với thực ấp thì cứ để Lục Bộ chậm rãi định đoạt, dù sao cuối cùng cũng là phải cho muội thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play