Chu Diễn mãi chưa trả lời Hình Thương, ban đầu Hình Thương còn nghĩ cậu quá bận nên không có thời gian, nhưng anh liên tục gửi vài tin nhắn, sau mấy ngày, Hình Thương không thể tự lừa dối mình nữa.

Hình Thương: Chu Diễn, em có ý gì?

Hình Thương: Nói chuyện đi.

Cảm xúc truyền đến qua chữ viết, tiếp theo là tin nhắn thoại, rồi đến điện thoại.

Hình Thương không đổi số điện thoại, còn Chu Diễn đã dùng số hiện tại liên hệ với giám đốc phòng nhân sự sắp xếp lịch trình, Hình Thương có thể dễ dàng hỏi được thông tin.

Chu Diễn vẫn như cũ cúp máy ngay lập tức, cậu không ngờ Hình thương lại dai như vậy, cậu cũng không có can đảm đối mặt với giọng nói của Hình Thương.

Điện thoại tiếp tục reo không ngừng, như một chiến binh bền bỉ bám riết không tha, Chu Diễn cắn răng, run tay gõ chữ trả lời trên WeChat: Cứ coi như là tình một đêm đi.

Hình Thương: Tình một đêm? Thầy Chu, dạo này chơi bạo vậy à?

Chu Diễn: Đúng vậy.

Hình Thương nhìn chằm chằm vào điện thoại, mắt đỏ lên, chỉ hai câu ngắn ngủi, anh sắp bị Chu Diễn làm cho tức điên lên rồi.

Hình Thương: Chu Diễn, em đừng ép tôi.

Trước khi nói những lời khó nghe, Hình Thương đều nhắc nhở Chu Diễn như vậy, Chu Diễn quá hiểu anh, nên thường lúc này cậu sẽ chọn nịnh nọt trước, nhưng giờ điều Chu Diễn muốn là Hình Thương hết hy vọng với cậu.

Chu Diễn hít sâu một hơi: Sao vậy? Chẳng phải rất bình thường sao? Giám đốc Hình ba mươi tuổi rồi mà vẫn tin vào tình yêu à? Bốn năm nay tôi cũng không biết đã đổi bao nhiêu bạn trai, lẽ nào giám đốc Hình vẫn đang giữ mình vì tôi sao?

Thực sự yêu em như vậy, tại sao không quay về Phụng Ninh tìm em?

Câu cuối cùng Chu Diễn suy nghĩ một chút, vẫn xóa đi, hà tất phải để Hình Thương nhớ lại những chuyện không vui…

Chu Diễn: Hình Thương, anh cứ coi như là một bài học đi, trên đời này làm gì có nhiều tình sâu nghĩa nặng, đầu bạc răng long? Làm gì có nhiều chuyện gương vỡ lại lành như trên phim?

Chu Diễn: Nói thêm một chuyện nữa nhé, thực ra bây giờ tôi cũng có bạn trai rồi, với anh chỉ là vì kích thích thôi, kỹ thuật của anh không hề giảm sút, tôi rất hài lòng, nếu lần sau còn có cơ hội, tôi không ngại lại ngủ với anh một đêm nữa.

Chu Diễn: Hoặc là nếu anh không ngại, chúng ta có thể ba người cùng nhau, bạn trai hiện tại của tôi rất thoáng.

Chu Diễn đã đem tất cả những câu chuyện xưa nát bét mà cậu biết từ mấy người bạn lôi ra dùng. Khi cậu đang gõ những dòng này, đối phương cũng đang nhập tin nhắn điên cuồng, chẳng ngoài việc sỉ nhục cậu và mắng cậu. Chu Diễn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, khó chịu một lúc rồi cũng qua.

Nhưng việc nhập tin nhắn của đối phương đột nhiên dừng lại, rất lâu không có chữ nào gửi đến, lâu đến nỗi Chu Diễn cho rằng Hình Thương thất vọng đến mức không còn gì để nói với cậu.

Hình Thương: Chu Diễn, nếu tôi chụp ảnh lại, mỗi câu nói của em bây giờ đều đủ khiến em thân bại danh liệt.

Một câu nói bất ngờ, khiến Chu Diễn toàn thân lạnh toát, cậu không hề phòng bị Hình Thương, nếu Hình Thương thật sự muốn trả thù mà công khai ảnh chụp, hậu quả không dám tưởng tượng.

Cậu vội vàng thu hồi tin nhắn, nhưng thời gian đã quá muộn.

Vậy nên anh cố ý chờ lâu như vậy sao? Chu Diễn nghiến chặt răng, giờ khắc này cậu thực sự cảm nhận được nỗi sợ hãi.

Hình Thương: Em không cần lo lắng, tôi không chụp ảnh lại, cũng sẽ không công khai.

Hình Thương cũng cho rằng anh sẽ nói rất nhiều lời tổn thương người khác, nhưng khi thấy Chu Diễn cứ tự hạ thấp mình, anh ngược lại bình tĩnh lại.

Họ quen biết hai mươi ba năm, có bảy năm thân mật, Hình Thương tự nhận không ai hiểu Chu Diễn hơn anh. Chu Diễn không phải như những gì cậu nói, Chu Diễn xứng đáng với tất cả những nhớ nhung và chờ đợi của Hình Thương.

Có lẽ anh quá nóng vội, anh quá ép cậu, nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, anh nên cho Chu Diễn thêm thời gian, rồi từ từ tiến tới.

Hình Thương nhìn ra ngoài cửa sổ, đêm khuya sương dày, anh gõ một dòng chữ: Chu Diễn, ngủ ngon.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play