Sáng hôm đó, họ còn đến một xí nghiệp nữa ở địa phương để xem xét, buổi trưa đến thành phố bên cạnh, chiều lại xem thêm hai xí nghiệp nữa, chuyến đi khảo sát doanh nghiệp này coi như kết thúc, có thể đi tàu cao tốc về rồi.

Trên đường đi đến thành phố bên cạnh, Chu Diễn tranh thủ ngủ thêm một giấc, sắp đến nơi thì cậu đưa mắt nhìn điện thoại, sắp một giờ rồi, có một tin nhắn chưa đọc.

Hình Thương nhắn: Tôi xuống máy bay rồi, em thế nào? Có khỏe không?

Tim Chu Diễn lỡ một nhịp, tối qua không ai nhắc đến việc kết bạn Wechat lại, vậy chỉ có một khả năng Hình Thương chưa từng xóa cậu.

Nhưng rồi nỗi chua xót dày đặc lại dâng lên, Chu Diễn không có ý định quay lại với Hình Thương.

Nói đến lý do chia tay của họ thì rất đơn giản, cũng rất thực tế. Năm tốt nghiệp nghiên cứu sinh, mẹ Chu Diễn đột ngột qua đời, vì để chăm sóc người bố bị liệt nhiều năm, Chu Diễn chọn về quê làm việc, nhưng Hình Thương không thể quay về.

Thời niên thiếu, Hình Thương đã nói với Chu Diễn không dưới một lần, sau khi tốt nghiệp cấp ba anh tuyệt đối sẽ không bao giờ đặt chân đến Phụng Ninh nữa, nơi này ngoại trừ Chu Diễn, tất cả mọi thứ đều khiến anh cảm thấy ghê tởm.

Anh hỏi Chu Diễn có muốn đi cùng anh đến thành phố ven biển không, tìm một thành phố mới để an cư lập nghiệp, khi đó Chu Diễn đã nắm lấy tay anh, thề non hẹn biển.

Bố có mẹ chăm sóc, cậu thỉnh thoảng cũng sẽ về thăm họ, hơn nữa khi kiếm được tiền rồi có thể đón bố mẹ lên, Chu Diễn đã suy nghĩ rất chu đáo.

Cậu hoàn toàn hiểu tâm trạng của Hình Thương, năm bảy tuổi họ gặp nhau ở khu nhà tự xây trong thành phố, một căn hộ nhỏ chật hẹp chen chúc bốn hộ gia đình, giờ ăn cả nhà ba người ngồi quanh chiếc bàn gấp nhỏ, xuyên qua cửa sổ đối diện, Chu Diễn nhìn thấy Hình Thương cách đó chưa đầy một mét.

Hình Thương nép mình bên cửa sổ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định, mặt không biểu cảm, nếu không phải anh thường xuyên nuốt nước miếng, Chu Diễn suýt nữa bị anh lừa, cho rằng anh chỉ đang ngẩn người.

Chu Diễn mơ hồ vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng một người phụ nữ đang ăn cơm trong phòng bên cạnh, bà ấy ăn một mình, không chia cho Hình Thương, sau này Chu Diễn mới biết đó là mẹ Hình Thương.

Bố Hình Thương từ nông thôn lên Phụng Ninh làm công, kiếm được chút tiền thì bỏ đi không bao giờ quay về nữa, nghe nói ở Phụng Ninh có người thứ ba. Mẹ Hình dẫn Hình Thương đến Phụng Ninh, hung hăng dằn mặt tiểu tam, nhưng bố Hình ngay sau đó lại đòi ly hôn, mẹ Hình làm sao có thể cho ông ta toại nguyện? Vì vậy hai bên cứ giày vò lẫn nhau, thỉnh thoảng lại gây ầm ĩ một trận.

Chuyện này ai cũng biết, đêm trước kỳ thi chuyển cấp lên cấp hai cũng xảy ra cãi vã, trực tiếp khiến Hình Thương ngày hôm sau không thể phát huy tốt, không thi đỗ cùng trường trung học với Chu Diễn.

Nhưng ngày công bố danh sách trúng truyển, ngoài top 30 học sinh giỏi toàn trường, Chu Diễn rõ ràng thấy rất nhiều bạn học có thành tích kém hơn Hình Thương vẫn được nhận vào ngôi trường trung học này, ngôi trường được cho là có tỷ lệ đỗ cấp ba cao nhất Phụng Ninh.

Chu Diễn tức giận bất bình, Hình Thương nói: “Cậu đợi tôi ở trường số 6, tôi nhất định sẽ đến tìm cậu.”

Anh ấy thực sự đã đến, thi lên cấp ba với thành tích đứng thứ nhất toàn trường và 15 toàn thành phố, cùng với tin đồn bị thầy giáo nam quấy rối.

Chu Diễn khóc đến mắt đỏ hoe, Hình Thương nói: “Không sao, ông ta đánh không lại tôi, ngược lại là tôi đánh ông ta ngã rồi.”

“Nhưng mà lời đồn…”

Lời đồn đại là một con dao, một con dao luôn cắm trên người Hình Thương, mấy nữ sinh cấp ba tỏ tình với Hình Thương bị từ chối, tức giận liền tung tin Hình Thương là người đồng tính, nên thầy giáo nam mới chọn anh ra tay, anh và Chu Diễn thân thiết với nhau như vậy cũng là vì hai người đã yêu nhau.

Giáo viên chủ nhiệm đã nói chuyện riêng với Chu Diễn và Hình Thương, hai người xa cách nhau một thời gian, Hình Thương nói: “Chu Diễn, sắp thi đại học rồi, đến lúc đó cùng tôi rời khỏi Phụng Ninh được không?”

Nếu Chu Diễn là Hình Thương, cậu cũng không muốn quay về.

Vậy Chu Diễn về nhà, Hình Thương ở lại thành phố ven biển, hai người yêu xa không được sao?

Ai biết phải yêu xa bao nhiêu năm?

Nếu để tình yêu biến mất trong sự xa cách dần dần lạnh nhạt, Chu Diễn thà rằng nó kết thúc vào thời điểm nồng nhiệt nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play