Chương 4: Người Chồng Hoàn Toàn Khác Trước Đây

Buổi chiều, mặt trời dần khuất sau rặng tre, ráng đỏ loang lổ trên bầu trời. Trên con đường đất gồ ghề dẫn về thôn, Triệu Hàn Đông vác một cuốc đất trên vai, trên người toàn là bùn đất lấm lem.

Hôm nay hắn làm việc không ngừng nghỉ, từ nhổ cỏ, cày ruộng đến khiêng bao lúa. Bàn tay hắn vốn mịn màng, nhưng bây giờ đã xuất hiện mấy vết phồng rộp đỏ ửng.

Đám người trong thôn lúc đầu cười nhạo hắn, nhưng đến khi thấy hắn làm việc không hề lười biếng, ai nấy đều trố mắt ngạc nhiên.

— “Tên này thật sự đổi tính rồi sao?”

— “Hôm nay hắn làm còn nhiều hơn cả bọn ta!”

— “Xem ra Triệu Hàn Đông thật sự muốn sống tử tế...”

Mặc kệ những ánh mắt tò mò, Triệu Hàn Đông bước nhanh về nhà, trong lòng nghĩ đến phu lang của mình.

Hắn nhớ rõ, Lý Thanh Hòa từ trước đến nay luôn tự mình làm hết mọi việc. Hôm nay hắn không có ở nhà, chắc cậu lại bận rộn suốt ngày, đến mức không dám ăn ngon.

Nghĩ đến đây, Triệu Hàn Đông càng bước nhanh hơn.

 

---

Về đến nhà, Triệu Hàn Đông đẩy cửa bước vào.

Bên trong, Lý Thanh Hòa đang ngồi trên ghế, khâu vá một chiếc áo cũ đã rách. Khi thấy chồng mình xuất hiện với vẻ mệt mỏi, mồ hôi nhễ nhại nhưng đôi mắt sáng rực, cậu lập tức giật mình.

“Chàng... về rồi?”

Triệu Hàn Đông nhìn phu lang gầy yếu của mình, ánh mắt có chút xót xa. Hắn gật đầu, đặt cuốc xuống, đi đến rửa mặt rồi nói:

“Hôm nay ta làm cả ngày, kiếm được hai công điểm.”

Lý Thanh Hòa tròn mắt.

Hai công điểm?

Bình thường người mới làm chỉ được một công điểm, người làm lâu năm có kinh nghiệm mới được hai công điểm.

Vậy mà chồng cậu... làm được tận hai công điểm ngay ngày đầu tiên?

Lý Thanh Hòa không biết nên phản ứng thế nào.

Cậu vẫn cảm thấy như mình đang mơ, chồng cậu từ trước đến nay chỉ biết ăn chơi, cờ bạc, sao bỗng nhiên lại trở thành một hán tử biết lo cho gia đình thế này?

Triệu Hàn Đông thấy phu lang vẫn còn đang ngẩn người, khẽ cười rồi hỏi:

“Cơm tối có chưa? Ta đói quá.”

Lý Thanh Hòa giật mình, vội đứng dậy:

“Ta đi hâm nóng lại.”

Triệu Hàn Đông nhìn bóng dáng gầy nhỏ nhưng lanh lẹ của phu lang, trong lòng có chút đau xót.

Trước đây nguyên chủ đúng là một tên khốn nạn!

Có một người vợ hiền lành, chịu thương chịu khó như vậy mà lại không biết trân trọng, để cậu ngày ngày phải nhịn ăn, nhịn mặc, sống trong sợ hãi.

Bây giờ hắn ở đây rồi, hắn sẽ không để chuyện đó tiếp diễn nữa!

 

---

Một lát sau, Lý Thanh Hòa mang cơm ra.

Vẫn là cháo loãng và một đĩa rau xào.

Triệu Hàn Đông nhìn bữa ăn đạm bạc, trong lòng càng thêm quyết tâm.

Hắn nhất định phải kiếm tiền, để phu lang mình ăn no, mặc ấm, không còn phải sống khổ nữa.

Hắn gắp một đũa rau, rồi bất ngờ gắp thêm một đũa bỏ vào bát của Lý Thanh Hòa.

“Ăn nhiều vào.”

Lý Thanh Hòa giật mình.

“Ta... ta ăn đủ rồi...”

"Ngươi gầy như vậy, ăn thêm đi." Triệu Hàn Đông nghiêm túc nói.

Lý Thanh Hòa nhìn chồng mình, trong lòng bỗng có một cảm giác ấm áp kỳ lạ.

Trước đây, Triệu Hàn Đông chưa từng quan tâm cậu ăn gì, cũng không bao giờ nhường đồ ăn cho cậu.

Hôm nay…

Chàng thực sự đã thay đổi sao?

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play