Sáng sớm hôm đó, Dương Đại Lang và Miêu Hòa mang theo khế thư thuê đất đến nhà trưởng thôn. Cùng với bản khế thư mà trưởng thôn đang giữ, họ xé bỏ trước sự chứng kiến của ba bên, đúng như đã thỏa thuận trước đó. Hoàn thành bước này cũng đồng nghĩa với việc Dương Đại Lang chiếc thức từ bỏ quyền sử dụng khế thư để kiện cáo.
Những ngày gần đây, câu chuyện của thím Ngư cũng đã đến tai trưởng thôn. Vì cảm thấy chột dạ, để chứng minh rằng mình hoàn toàn không hề ép buộc, hoàn toàn là do Dương Đại Lang tự nguyện, ông ấy đã đặc biệt thông báo với người trong thôn về sự kiện ngày hôm nay, để mọi người có mặt làm chứng.
Khi Dương Đại Lang và Miêu Hòa đến, xung quanh đã có rất nhiều người tụ tập, khiến hai người khá bất ngờ. Hai người thức dậy từ rất sớm, dọn dẹp nốt bức tường rào vừa phá hủy hôm qua, người họ đầy mồ hôi và bụi bẩn, trông khá xuề xòa. So với vợ chồng nhà Miêu Lực ăn diện chỉnh tề và rạng rỡ, Dương Đại Lang và Miêu Lực lại có phần nhơ nhuốc.
“Thấy Dương Đại Lang nhận đất trên núi, mà giống như gặp phải vận rủi vậy.” Có người thì thầm.
“Đúng thế. Thử nghĩ xem, đất núi có thể làm gì được? Không thể trồng rau, chắc chỉ hái được ít quả và rau rừng thôi, còn đỡ không chết đói. Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện này, lúc trước nhà họ Lương cho đất, chắc không ngờ đến chuyện này.
“Đúng vậy. Không hiểu nhà Miêu Lực nghĩ gì. Người ta đang sống yên ổn, cần gì phải bắt người ta nhường đất.”
“Thì đó, trồng đậu nành thì có giá cao gì đâu? Thêm đất lại phải thêm thuế, liệu nhà Miêu Lực có xoay sở nổi không? Chẳng phải nhà họ còn mấy mảnh đất nữa à…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT