Hai mươi ngày, nói ngắn không ngắn, nói dài cũng không dài.
Nhờ trưởng thôn đi khắp nơi nói tốt cho nhà Miêu Lực, lại thêm thím Ngư gặp ai cũng bàn tán về những nghi ngờ của mình, chẳng mấy chốc, gần nửa thôn đều biết nhà Miêu Lực muốn trồng đậu nành, để mắt đến mảnh đất của Dương Đại Lang, nên Dương Đại Lang đã nhường đất và chuyển đến mảnh đất mới của mình.
Tất nhiên, việc người ta nhường đất là tự nguyện hay bị ép buộc, mỗi người lại có suy nghĩ khác nhau. Nhìn chung, người trong thôn có xu hướng tin thím Ngư hơn. Bởi vì trên mảnh đất đó vốn có nhà! Trong mắt người trong thôn, phá nhà đã xây xong để trồng cây, mà còn là đậu nành giá thấp, rồi lại phải xây nhà mới, kiểu lãng phí này thật vô lý, không thể tưởng tượng nổi!
Còn Miêu Cường, từ sau lần đến y quán cũng không ghé tìm Dương Đại Lang nữa, tất nhiên cũng nghe được chuyện này. Cuối cùng không chịu nổi, y tức tối chạy thẳng đến nhà Dương Đại Lang. Dạo trước, mẹ y cứ lải nhải chuyện hôn sự, nào là cô nương hay tiểu ca nhi gì đó, bắt y phải nói ra ý của mình, làm y bực bội vô cùng, đến nỗi chẳng buồn sang thăm Dương Đại Lang.
Đến nơi, thấy Dương Đại Lang và Miêu Hòa dường như thân mật hơn trước, Miêu Cường càng cảm thấy khó chịu trong lòng.
“Đại Lang, xảy ra chuyện thế này, sao ngươi không nói với ta một tiếng!? Chúng ta lớn lên như huynh đệ mà, từ bao giờ lại trở nên xa cách thế này? Có phải có ai đã nói gì với ngươi không!?”
Nghĩ lại lần trước ở y quán, mình đã không khách sáo với Miêu Hòa, Miêu Cường không biết Miêu Hòa nói xấu sau lưng mình đến mức nào. Vừa nói, y vừa liếc nhìn về gian sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT