Nhà lớn, đương nhiên có đủ các loại người.
Rau của Miêu Hòa được mang vào trong, trước tiên qua cổng, sau đó đến chỗ quản gia và cuối cùng được mang vào nhà bếp. Trong bếp cũng được chia rõ ràng: Đồ nấu cho lão gia, phu nhân, nhị gia và tam gia thì khác, còn đồ nấu cho quản gia và người hầu lại là loại khác. Vì tiểu công tử kén ăn, nên bếp của cậu bé được đặc biệt tách riêng, không giống với các chủ nhân khác.
Rau của Miêu Hòa, theo lời dặn của quản gia, là do y quán mang đến, đích danh dành cho tiểu công tử dùng thử. Vì thế, người ta đưa đến khu bếp riêng biệt. Nào ngờ, rau lại không đựng trong giỏ tre như thường lệ, mà lại để trong một chiếc hộp sơn đỏ lớn. Khi đặt ở hành lang, vì hơi chắn lối nên người qua lại dịch chuyển nó vài lần. Người thứ ba đi qua, thấy hộp không giống như đựng rau nên đã chuyển nó sang một bên khác.
Trong lúc bị xê dịch, rau vốn chuẩn bị cho tiểu công tử lại bị lẫn vào phần dành cho chủ nhân khác. Việc này khiến phó bếp đi kiểm tra phát hiện ra. Ông ta đứng khoanh tay hỏi: “Cái này ở đâu ra? Sao lại đóng gói kiểu này?”
Trong bếp, mấy người làm đã bận rộn từ sớm, nào là rửa rau, gọt vỏ, mổ gà, chặt xương, ai nấy đều quay cuồng chẳng để ý được việc khác. Một người trả lời qua loa: “Không biết, hình như vừa rồi có người mang đến.”
Phó bếp nhíu mày, mở nắp hộp ra xem thì lập tức biến sắc. Bên trong là những bó rau tươi sạch sẽ, vừa nhìn đã thấy thích mắt. Lá rau non mướt, căng mọng chứ không héo úa, không thấy có sâu hay đốm đen. Chỉ dựa vào vẻ ngoài, ông ta chắc chắn rau này không hề tầm thường.
Thế nhưng rau này không phải của nhà họ Phùng – nhà bên ngoại của ông ta, vừa cố gắng giành được quyền cung cấp rau cho nhà họ Lương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT