Sáng hôm sau, Miêu Hòa dậy từ sớm, cậu tràn đầy năng lượng, ra sân sau để thu hoạch rau. Cậu cẩn thận vừa rửa sạch những bó rau vừa hát, rồi dùng rơm khô bó chúng lại thật gọn gang. Sau đó, Miêu Hòa lấy những chiếc hộp mà trước đây nhà họ Lương dùng để tặng quà, sắp xếp rau một cách ngay ngắn vào bên trong. Dù sao thì hàng cao cấp cũng phải trông giống hàng cao cấp chứ. 
Chuẩn bị xong xuôi, Miêu Hòa hài lòng phủi tay rồi quay lại dặn dò: “Chờ thím hai đến, ta sẽ cùng bà ấy đi giao rau. Còn ngươi, ở nhà nghỉ ngơi cho đàng hoàng, đừng làm việc lung tung, nghe chưa?” 
Họ đã bàn bạc với Quý lão đại phu rằng hôm nay sẽ mang rau đến y quán, sau đó để Quý Quang đi cùng giao rau đến nhà họ Lương. Như vậy, họ sẽ không dễ bị cản lại ngay trước cửa phủ. 
Vì thương tích nên Dương Đại Lang không thể đi lại nhiều, chỉ có thể ở nhà. Hắn khẽ cau mày, nói ngắn gọn: “Xong việc thì về sớm.” 
“Tặng rau xong ta phải đi mua thêm ít đồ. Chai xì dầu lần trước làm đổ mất rồi, phải mua lại. Đường và giấm cũng đã hết. Gà trong sân đã giết hết cả, phải mua thêm ít con về. Nếu có chân giò thì càng tốt, vừa bổ dưỡng lại giúp ngươi nhanh hồi phục.” Miêu Hòa vừa đếm từng món trên đầu bàn tay vừa nói: “À đúng rồi, buổi trưa ta có nấu cháo rau cải bằng xương gà, ngay trên bếp đó. Nhớ hâm nóng lại rồi ăn nhé.” 
Nhìn bộ dạng háo hức của tiểu ca nhi, Dương Đại Lang lại trầm ngâm 
Hắn nhớ, lần trước Miêu Hòa vào trấn cũng vui vẻ như vậy. Dù cậu đã chính miệng hứa sẽ ở lại bên hắn, Dương Đại Lang lại hiểu rằng một phần lý do nằm ở chuyện hắn đã cứu người. Hắn cũng thấy tiểu ca nhi mềm lòng nên mới hỏi như thế. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play