Hai ngày sau, Miêu Hòa và Dương Đại Lang cùng cõng giỏ trên lưng, sáng sớm đã bắt đầu hành trình đi bộ lên trấn. Quãng đường đi bộ mất gần một canh giờ, tương đương khoảng hai tiếng. 
Ở đầu làng có xe lừa chở khách, tính phí theo đầu người, nhưng lần này cả hai chỉ mang theo thuốc, giỏ không nặng. Dù Miêu Hòa đã giấu một túi đảng sâm cắt lát mà Dương Đại Lang không hay biết, nó cũng không nặng hơn bao nhiêu. so với những đồ cần mang khi quay về chắc chắn nhẹ hơn nhiều. Vì vậy, họ quyết định tiết kiệm tiền xe, dành khoản đó cho lúc trở về. Dưới sự kiên quyết của Miêu Hòa, cả hai chọn cách đi bộ. 
Chưa đi được bao xa, họ đã gặp phải người quen. 
Con đường này là lối duy nhất từ thôn Miêu gia lên trấn, muốn tránh cũng không thể, thường thì người trong thôn sẽ đi cùng với nhau. 
“Hòa ca nhi!” Người bạn thân của nguyên thân, Miêu Mẫn, vui mừng chạy đến ngay khi vừa nhìn thấy cậu: “Ngươi cũng lên trấn à? Thật tốt quá, ta và mẹ cũng đi, hôm nay lên để chọn vải may hỷ phục. Ngươi có rảnh thì ghé tiệm vải giúp ta xem một chút được không?” 
Cách Miêu Mẫn không xa là một phụ nhân gầy gò, gương mặt đầy nếp nhăn. Bà ta dắt theo một bé gái khoảng sáu, bảy tuổi. Ánh mắt bà ta không giấu nổi vẻ bất mãn khi nhìn Miêu Hòa, xen lẫn cảnh giác, như thể lo lắng Miêu Mẫn đi quá gần Miêu Hòa sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng. 
Miêu Hòa chỉ đáp: “Nghe lời mẹ ngươi đi, ta thì có mắt thẩm mỹ gì đâu.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play