“Em mặc kệ, A Kiểm anh phải giúp Noãn Dương, hắn nhất định vô tội!” Trương Tộ bị những bình luận trên internet làm tức giận đến run tay, liền xin nghỉ đi đến văn phòng náo loạn.
Ninh Kiểm thở dài chỉ có thể ôm người trấn an, “Được, được.”
Kỳ thật hắn cũng biết chuyện này rất khó giải quyết, Cố Miên đã chuẩn bị từ trước, phòng sách Điểm Điểm cũng mua hot search, bên này lại đè hot search, hai bên giằng co chỉ có thể nhìn dư luận lên men.
“Tại sao anh không đáp lại, bởi vì tôi không xứng sao?” Đợi mấy tiếng đồng hồ, rõ ràng trên mạng đều mắng hắn đến thương tích đầy mình, tại sao hắn vẫn không muốn ra ngoài nói chuyện?
Cố Miên phẫn hận siết chặt điện thoại ngồi trên ghế bộ dạng chán chường, cảm xúc đã gần như sụp đổ.
Mạc Chi Dương thừa dịp Hàn Tĩnh Bạch không có ở đây liền đem Cố Miên tra đến rõ ràng tường tận, thậm chí ngay cả việc hắn tè ra quần từ năm lớp ba tiểu học cũng tra ra.
“Vậy cậu định làm thế nào?” Hệ thống nghi hoặc.
Mạc Chi Dương nằm trên giường, mắt nhìn trần nhà, “Mắng tôi thì được, nhưng mắng nam nhân của tôi thì không được!” Trong đầu bắt đầu suy nghĩ nên xử lý như thế nào “Giúp tôi một việc.”
“Được rồi.” Tuy rằng hệ thống không biết cậu muốn làm gì, nhưng gây chuyện thì tính lên đầu cậu.
Mấy ngày nay Cố Mị không ra khỏi cửa, đều gọi đồ ăn bên ngoài, nghe thấy chuông cửa vang lên, hắn run rẩy đứng dậy đi đến cửa mở cửa, cửa vừa mở liền bị bình xịt phun vào mặt.
Cố Miên không biết mình đã hít phải thứ gì đã trực tiếp ngất đi.
Đến khi tỉnh lại hắn mới phát hiện mình bị trói trên ghế, ngay cả mắt cũng bị bịt kín, theo bản năng bắt đầu giãy dụa, “Là ai, rốt cuộc là ai?”
“Tại sao lại như vậy?”
Vừa nghe thấy thanh âm, động tác giãy dụa của Cố Miên cứng đờ, “Là anh? Hàn Tĩnh Bạch!” Hắn đột nhiên giãy giụa “Không nghĩ tới nhà văn thanh cao như anh cũng sẽ làm loại chuyện này, ha ha ha!”
Không sợ hãi chỉ có sự điên cuồng.
“Cậu đây là muốn thay thế tôi?”
Thanh âm kia tiếp tục vang lên, Cố Mị không trả lời, hắn không nhìn thấy cũng không dám tùy tiện nói chuyện, nếu như bị ghi hình lại kế hoạch của hắn sẽ thất bại trong gang tấc.
“Vì sao lại muốn làm như vậy? Giữa tôi và cậu xưa nay cũng không có thù oán.”
“Rõ ràng là anh lừa gạt tôi, nói tôi làm người viết hộ của anh, anh sẽ ở bên cạnh tôi nhưng cuối cùng anh lại cùng phế vật Mạc Chi Dương ân ân ái ái với nhau, dựa vào cái gì?”
Cố Miên không bị dính bẫy, cắn chết cũng nói mình là người viết hộ.
“Tôi và cậu vốn dĩ không quen biết nhau vì sao cậu lại hận tôi đến vậy?”
Cố Miên bị bịt mắt, vải bị nước mắt làm ướt “Không quen? Học trưởng, anh quả nhiên không để bất luận kẻ nào vào trong mắt.”
“Tôi và cậu đã từng gặp nhau? Vì sao tôi không nhớ rõ.”
“Sáu năm trước trong bữa tiệc đón người mới, tôi đã xin anh wechat nhưng anh lại cự tuyệt, làm hại tôi bị bạn cùng phòng cười suốt ba năm.” Cố Miên thốt ra nhưng sau khi nói xong liền cảm thấy mình đã lỡ miệng.
Chuyện này vẫn luôn là cái gai trong lòng Cố Miên, hắn muốn chất vấn Hàn Tĩnh Bạch nhưng sau khi nói ra lại cảm thấy nên bổ sung thêm “Lúc trước là anh cự tuyệt tôi, sau đó lại gạt tôi làm người viết hộ cho anh, anh căn bản không thích tôi.”
“Nhưng khi đó tôi cũng không biết tình cảm của cậu, chỉ cảm thấy mình bị mạo phạm, bạn cùng phòng của cậu đã nói đây là một cuộc cá cược, tôi là tiền đặt cược của các cậu, khi đó dù cho tôi thích cậu cũng chỉ cảm thấy mình đang bị mạo phạm.”
Cố Miên hoàn toàn không biết hắn đang nói gì, liền bắt đầu giãy dụa, “Tôi không có cùng bạn cùng phòng cá cược, tôi là thích anh nên mới xin phương thức liên lạc.”
Cố Miên không nhìn thấy gì chỉ có thể cảm nhận được bàn tay vuốt ve tóc mình tràn đầy ôn nhu.
“Tôi không rõ, đã nhiều năm như vậy tại sao cậu chưa bao giờ đề cập việc này với tôi? Nhiều năm như vậy, nếu cậu đề cập một lần, chúng ta đã không như thế”
Trong lời nói lộ vẻ tiếc hận.
“Ý anh là anh cũng thích tôi” Toàn thân Cố Miên không nhịn được run rẩy “Anh không nên thích tôi, anh hẳn phải chán ghét, phỉ nhổ tôi, bị tôi đánh bại nằm rạp trên mặt đất, khóc mắng tôi đã trộm đi tất cả của anh!”
“Cho nên, sáu năm trước cậu đã bắt đầu bắt chước chữ viết tay của tôi chỉ vì muốn đánh bại tôi?”
“Tôi!” Cố Miên đột nhiên im lặng, ý thức được mình bị giọng nói kia dắt mũi, thiếu chút nữa đã buộc miệng thốt ra, ngực một cỗ tức giận, làm thế nào cũng không chịu mở miệng nói nữa.
Đột nhiên hai tay kia vươn tới cởi bỏ vải che mắt hắn, khi nhìn thấy người Cố Miên mới sửng sốt “Mạc Chi Dương! Hàn Tĩnh Bạch đâu?”
“Đó chẳng qua là tôi mua máy biến đổi giọng nói mà thôi, sáu năm trước anh vì bị Hàn Tĩnh Bạch cự tuyệt cho nên mới bị bạn học cười nhạo, vì yêu sinh hận, trù tính sáu năm là vì muốn trộm đi tất cả của anh ấy, đúng không?”
Mạc Chi Dương nghiêm túc phân tích cho Cố Miên, trong xương hắn luôn cố chấp, cứng cỏi, là người cực kỳ mang thù, bởi vì trả thù nếu không sẽ không lên kế hoạch lâu như vậy.
Đánh giá từ nội dung vở kịch kiếp trước có thể đoán ra hắn đã trù tính từ lâu.
Mọi người đặc biệt quay lại xem quẳng thời gian còn là học sinh của hắn liền phát hiện ra chuyện được nhắc tới nhiều nhất chính là thổ lộ Hàn Tĩnh Bạch nhưng bị cự tuyệt, việc này là bằng chứng cho Cố Miên vì yêu làm người viết hộ, nhưng cũng là chứng cứ lật đổ lời nói dối của hắn.
“Lời nói trong video của cậu nhìn thì logic kín đáo nhưng kỳ thật chồng chất sai sót, cậu nói Hàn Tĩnh Bạch lừa cậu làm người viết hộ, nhưng bản thân hắn đã xuất bản sách từ bốn năm trước, đến lúc đó tìm tác phẩm của cậu so sánh với hắn liền biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Văn phong cùng cách hành văn của Hàn Tĩnh Bạch rất rất chắc tay, tác phẩm đầu tiên và hiện tại không có chênh lệch quá lớn, ngay từ đầu nếu như cậu chính là người viết hộ, vậy tác phẩm của cậu cũng sẽ có một chút dấu vết giống hắn.”
“Cậu nói cậu làm người viết hộ vì tình yêu, nhưng bạn bè xung quanh cậu lại nói cậu rất ghét Hàn Tĩnh Bạch, ghét đến mức chỉ cần ai nhắc tới trước mặt cậu cậu đều rất chán ghét, không khớp với sự thật theo như lời cậu nói, mặt khác đoạn ghi âm này sẽ được phát trực tiếp lên mạng.”
Mạc Chi Dương ngắt điện thoại, nhìn Cố Miên trước mặt, “Cậu muốn cướp đi cuộc sống của Hàn Tĩnh Bạch, thay mận đổi đào, tâm tư còn độc ác hơn so với tên trộm.”
Đương nhiên đây cũng là kế hoạch tốt, Mạc Chi Dương sớm đã tìm Ninh Kiểm, đem tất cả những tài liệu cùng ghi âm thu nhập được công bố ra ngoài, toàn bộ kế hoạch được thực hiện cực nhanh chỉ tốn mất một ngày.
Những người bị bịt mắt sẽ lệ thuộc rất nhiều vào thanh âm bên cạnh, dùng phương thức như vậy loại bỏ cảnh giác của Cố Miên.
Đồng thời tránh những từ ngữ mẫn cảm như làm người viết hộ, dùng hồi ức để tìm ra sơ hở, những thứ này cũng đều được Mạc Chi Dương lên kế hoạch.
Lúc Mạc Chi Dương gần đi liền quay đầu lại nhìn Cố Miên sụp đổ, “Lúc tôi đang đùa bỡn lòng người, cậu còn chưa ra đời.”
Tiểu tử này dám làm hại nam nhân của lão tử bị mắng, không giết chết cậu, lão tử liền theo họ Cố!
Sau khi tất cả, mọi chuyện đã được giải quyết, người đọc đồng loạt phản công quy mô lớn, dư luận áp đảo khiến cho vài vị lãnh đạo trong phòng sách tự nhận lỗi từ chức.
Hoàn toàn mất đi sức cạnh tranh.
Chơi với lửa như vậy vẫn là lần đầu tiên gặp.
Ninh Kiểm cũng cảm thấy Mạc Chi Dương có chút đáng sợ, nói không chừng Hàn Tĩnh Bạch mỗi ngày đều bị bạo hành gia đình, nghĩ tới đây đều không khỏi cảm khái vẫn là A Tộ tốt hơn.
《 Trảm Tiên 》bị hạ giá, tác giả bị đánh dẹp, ngay cả giá cổ phiếu của phòng sách Điểm Điểm cũng bị sụt giảm.
Nhưng hai người bọn họ vẫn cãi nhau, nguyên nhân là Mạc Chi Dương phát hiện Hàn Tĩnh Bạch ở trên mạng cư nhiên đăng nhiều bài viết về cuộc sống ngày của bọn họ, hơn nữa còn có nhiều người xem!
Ngay từ đầu đã không có ý định chủ động xuất kích, chỉ nhìn hắn đụng vào lưỡi dao, bất quá hiện tại đã không rõ tung tích của Cố Miên, cũng không biết đang hắn ở nơi nào.
“Tôi đây đã tạo nghiệt gì?” Mạc Chi Dương ngồi ở trong tiệm trà sữa gần nhà, có chút tức giận.
Mỗi lần hắn đều nói không có linh cảm sau đó đè mình xuống đất thao, quay đầu liền đăng lên mạng Tiểu H.
Hệ thống cảm khái "Tôi đề nghị cậu nên trở về để cho hắn quỳ, sau đó ở trước mặt hắn xóa những thứ kia đi.
Đúng rồi!
Mạc Chi Dương hút sạch trân trâu và trà sữa mới tính tiền liền đi ra cửa cách đó không xa, Mạc Chi Dương vừa cùng hệ thống tán gẫu vừa đi đường, “Lại dám ở sau lưng tôi gây chuyện.”
"Hắn không chỉ gây sự ở xung quanh mà còn gây sự với cậu." Hệ thống nhìn thấu.
Mạc Chi Dương không có kiên nhẫn “Hừ!” Tiểu Tiểu già mồm cãi láo một chút đã bị vạch trần tâm tư.
Hàn Tĩnh Bạch ở nhà chờ Dương Dương trở về, dù sao cậu cũng quay về bên cạnh mình, mình quỳ một cái vậy, đúng rồi! trong tủ lạnh còn có một phần bánh dâu tây ngàn lớp, lấy ra cho Dương Dương.
Đặt máy tính xuống, lấy dâu tây ngàn lớp từ tủ lạnh ra hắn còn chuẩn bị sẵn dao nĩa để lấy lòng.
Nhưng trong nháy mắt, ánh mắt hắn ngẩn ra rồi liền biến mất ở trước bàn ăn, nĩa trên tay cũng rơi xuống đất, là Mạc Chi Dương đang định về nhà cũng ngã xuống đất.
Một cảnh tượng hiện lên trong đầu xuất hiện ở trước mặt hắn, Hàn Tĩnh Bạch mới biết cái gì gọi là tai nạn “Dương Dương!”
“Đậu má, quên nói cho cậu biết, thế giới trước Hàn Tĩnh Bạch cũng chết như thế này, cậu bị nội dung vở kịch làm quỷ chết thay!”
Lời nói của hệ thống bên tai đã nghe không rõ, Mạc Chi Dương quỳ rạp trên mặt đất, cổ họng nhịn không được phun ra máu, ở xa xa nhìn thấy Hàn Tĩnh Bạch, tầm mắt bị màu đỏ làm mờ: Đã quên dặn dò hắn phải hảo hảo ăn cơm.
Cố Miên trong xe thả lỏng chân ga, nhìn thấy thi thể của Mạc Chi Dương nằm dưới đất, “Anh phải chôn cùng.” Tiện tay lau sạch khóe mắt ướt át.
Dương Dương!
Hên ko phải edit buổi tối chứ ko khóc ngất tối khỏi ngủ😭