Trong bóng đêm thu hút người, gió thu thổi góc cây Hoa Mộc Tê* đến run cầm cập, soạt soạt, vô cùng đáng sợ.

  • Chi Mộc tê hay chi Hoa mộc (tên khoa học: Osmanthus) là một chi của khoảng 30 loài thực vật có hoa trong họ Ô liu (Oleaceae), chủ yếu có nguồn gốc ở vùng ôn đới ấm của châu Á (từ Kavkaz về phía đông tới Nhật Bản). Chúng dao động về kích thước từ cây bụi tới cây thân gỗ nhỏ, cao 2–12 m. Lá mọc đối, thường xanh và là loại lá đơn với mép nhẵn hay có răng cưa nhỏ hoặc răng cưa thô. Hoa nở về mùa xuân, hạ hay thu (tùy loài), mỗi hoa dài khoảng 1 cm, màu trắng, với tràng hoa 4 thùy hình ống (cánh hoa). Hoa mọc thành các chùy hoa nhỏ, và ở một vài loài thì hoa có mùi thơm mạnh. Quả nhỏ (10–15 mm), là loại quả hạch vỏ cứng màu lam sẫm hay tía chứa một hạt. Tên gọi chủ yếu của chúng trong tiếng Việt là mộc, mộc tê v.v. Tuy nhiên, từ mộc thuần túy rất dễ gây nhầm lẫn với gỗ hay nghề mộc, nên ở đây dùng từ mộc tê làm chính trong tên gọi.

“Cậu cẩn thận một chút!”

Mạc Chi Dương ngồi trên tường viện trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan, “Đậu má tự mình treo cành Đông Nam.*”

  • "自挂东南枝" (zì guà dōng nán zhī) xuất phát từ bài thơ cổ “孔雀东南飞”-“Chim công bay về đông nam” của Hán Việt Phủ thời nhà Hán, nghĩa là "tự treo cổ lên cành đông nam", chỉ việc tự sát vì quá tuyệt vọng.

Nếu không phải vì nhiệm vụ này, cậu cũng không trở thành như thế.

Nguyên chủ là củi mục, một loại cực kỳ ngu dốt, nếu không phải bởi vì sinh ra ở Mạc gia, chỉ sợ là bị người tôn sùng tu tiên phi thăng của thế giới này chèn ép đến chết.

Nhưng hiện tại cũng là bị chèn ép đến chết.

Nguyên chủ là nhánh phụ của Mạc gia, có chút quan hệ nên được nuôi ở chỗ này, Mạc gia gia nghiệp khổng lồ, thêm một người ăn cơm khô cũng không có việc gì.

Mấu chốt nguyên chủ rõ ràng là bia đỡ đạn, còn tưởng mình cầm kịch bản của nhân vật chính, hết lần này tới lần khác muốn tu tiên, kết quả liền trúng độc ngủm củ tỏi, chỉ để lại nhiệm vụ phi thăng.

“Mẹ nó cái này cũng thật tuyệt vời” Mạc Chi Dương kẹt ở trên tường tiểu viện đơn sơ  “Bản thân mình là gì trong lòng cũng không tự hiểu rõ sao?”

"Bên trong NPC của hắn có bảo vật, trong cốt truyện gốc, chính hắn đã giúp đỡ nhân vật chính trọng cải tạo lại gân cốt." Hệ thống đột nhiên cảm thấy mình thật hữu dụng!

Nếu không phải vì bảo vật này, ai hơn nửa đêm lại bị kẹt trên đầu tường viện.

“Biến phế vật thành bảo vật.” Mạc Chi Dương hít sâu một hơi, thăm dò độ cao, bức tường này phải đến hai mét.

Một bên cùng hệ thống trêu chọc để giảm bớt áp lực, Mạc Chi Dương cắn răng trực tiếp từ tường viện nhảy xuống.

Cuối cùng từ trên tường viện đi xuống, quần áo cũ kỹ trên người cậu cũng càng ngày càng bẩn, Mạc Chi Dương cũng chưa kịp nhìn đã thả nhẹ bước chân lặng lẽ tới gần gian phòng kia.

“Khụ khụ —"

Ko hiểu sao tác giả chia chương như vậy hay do t chia sai mà sao chương này có mỗi 2k chữ🫠 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play