Phượng Ninh không biết Bùi Tuấn thuận miệng bịa đặt thân phận là vì để qua mắt mọi người, hay là còn có dụng ý khác.
Nàng không vạch trần hắn mà chỉ cúi đầu nhấp một ngụm trà.
Ánh mắt của phụ nhân kia cũng lướt qua khuôn mặt của hai người. Một người thanh tú xinh đẹp, một người thì lạnh lùng tuấn tú vô song. Đây quả thực là một đôi thần tiên hạ phàm. Phụ nhân càng nhìn càng quý mến nên tươi cười nói: “Ta đã nói mà, vừa nhìn đã biết chính là một đôi phu thê cực kỳ xứng đôi.”
Trong lòng Bùi Tuấn thấy rất đắc ý. Hắn hơi liếc mắt nhìn Phượng Ninh. Đầu ngón tay của nàng cầm lấy chén trà, nàng vẫn không nói gì một lúc lâu.
Không lâu trước đây, ngay cả danh hiệu Quý nhân hắn cũng không nỡ cho nàng vì thân phận nàng thấp hèn, xếp cuối cùng trong hàng nữ quan. Trong số mười tám nữ quan, vị nào cũng có quan viên đề nghị làm Hậu, chỉ có nàng là không. Vậy mà ở nơi hoang dã xa xôi này, một chủ khách điếm bình thường lại khen nàng và Bùi Tuấn vô cùng xứng đôi.
Trong lòng Phượng Ninh bỗng nhiên dâng lên sự tủi thân mãnh liệt.
Nàng cảm thấy vừa nực cười lại vừa mỉa mai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play