Bùi Tuấn đứng dậy đích thân đỡ ông ta lên, vẻ mặt khiêm tốn nhã nhặn: “Trẫm ở Kim Loan điện thường nghe uy danh của lão Tướng quân, lòng đầy cảm niệm. Ngày nay được gặp, Tướng quân như long tương hổ bộ, danh bất hư truyền, nào. Khanh cứ ngồi đi, trẫm khó khăn lắm mới tới một chuyến, các ái khanh cùng trẫm uống cạn, đêm nay không say không về.”
Mấy vị triều thần thấp thỏm ngồi xuống, không biết vị Hoàng đế trẻ tuổi này đang nghĩ gì.
Từ Kinh thành xa xôi cải trang vi hành, không thể nào hắn đến chỉ để uống rượu với bọn họ, tạm thời phải đợi xem hắn muốn nói gì, muốn làm gì.
Mấy vị Tướng quân cũng không phải là người nhát gan, sau dăm ba câu hàn huyên cũng dần dần để lộ bản sắc.
Không ngờ, Bùi Tuấn hoàn toàn không nhắc đến quân vụ, cũng không hỏi Kỳ Vương. Ngược lại, hắn hỏi đến gặt hái mùa màng của Túc Châu, nhân khẩu bách tính thuế má, tìm hiểu quân lương biên ải có thích hợp hay không, bộ binh có thất lễ không chu đáo hay không.
Những lời này có thể nói là hỏi đến tâm khảm của các Tướng quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT