Chương Thái hậu ỷ vào sự hậu thuẫn từ Chương gia đang nắm giữ binh quyền để giữ quốc tỷ chính là tấm gương. Việc không có ngoại thích có khả năng dấy lên hỗn loạn quả thật là một sức hấp dẫn lớn đối với một vị Hoàng đế. Nhìn thấy lông mày của vị Hoàng đế trên ngai vàng giãn ra, các triều thần đều có linh cảm không tốt.
Bùi Tuấn thấy thời cơ đã chín muồi bèn mỉm cười hỏi Viên Sĩ Hoằng: “Thầy nghĩ thế nào?”
Viên Sĩ Hoằng nhìn Bùi Tuấn chằm chằm một lúc lâu, khuôn mặt lộ vẻ cay đắng. Ông ấy cúi đập đầu mạnh xuống đất liên hồi: “Thần phi nương nương quả thật đã đóng góp nhiều công lao, tất nhiên cũng tài sắc vẹn toàn. Nhưng thần cho rằng các Hoàng hậu trong lịch sử đều xuất thân từ danh môn. Thần e rằng sử sách về sau sẽ có lời dị nghị.”
“Ồ...” Bùi Tuấn kéo dài tiếng đáp, gật đầu như suy tư: “Thầy nói có lý, vậy để trẫm suy nghĩ thêm.”
Bốn ngày sau, có người từ sông Tiền Đường ở Giang Nam mang đến một tảng đá khổng lồ, nói rằng khi thủy triều ở sông Tiền Đường rút, tảng đá quý này đã hiện ra. Trên đá có khắc tám chữ: “Hữu phượng lai nghi, Lý thị vi hoàng*”. Điều này trùng hợp với tên của Lý Phượng Ninh.
*Có phượng hoàng đến, họ Lý làm hoàng hậu.
Sau khi chuyện này được lan truyền, dân chúng tin chắc rằng Thần phi nương nương là Hoàng hậu do trời ban.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play