Vì đã rời đi lâu như vậy nên Phượng Ninh đã dần buông bỏ những chuyện đã qua, cũng không còn oán trách Lý Nguy nhiều như trước. Sau này, có lẽ nàng sẽ không có cơ hội gặp lại ông ta. Điều tiếc nuối duy nhất là không thể đích thân thắp hương cho mẹ mình. Nhưng khi rời đi, Phượng Ninh đã mang theo ngọc bội mà mẹ để lại nên nàng dự định sẽ lập một ngôi mộ tượng trưng ở Khang Gia Bảo. Phượng Ninh thầm nghĩ như vậy.
Bùi Tuấn nhìn vẻ mặt bình thản của Phượng Ninh thì rất muốn hỏi nàng có còn nhớ nhà, còn nhớ Kinh thành và còn nhớ mình không... Nhưng cuối cùng hắn vẫn không hỏi.
Hắn phải tiến tới một cách từ tốn.
Sau khi ngồi một lát, Bùi Tuấn đứng dậy: "Trẫm còn phải đi tuần quan, ngày khác sẽ đến thăm nàng."
Phượng Ninh nghe đến hai chữ "ngày khác" thì tim chợt đập mạnh.
Hắn còn định đến nữa sao?
Hiển nhiên, Bùi Tuấn cũng nhìn thấy sự hoang mang thoáng qua trong mắt nàng. Hắn lập tức mỉm cười và nói thêm: "Phượng Ninh, ở Kinh thành nàng vẫn còn nhiều y phục và sách vở, có cần trẫm sai người mang đến cho nàng không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT