Cả người Phượng Ninh khẽ run lên, từ từ quay lại.
Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm ở vùng Tây Bắc rất lớn, cho dù đang giữa mùa hè, trong đêm gió vẫn mang theo chút lạnh lẽo.
Làn gió ấy nhẹ nhàng thổi bay vài sợi tóc mai bên thái dương rồi lướt qua đuôi lông mày của nàng. Nữ tử ngày đó còn ngượng ngùng dịu dàng, vô cùng hồn nhiên ngây thơ, giờ phút này vẫn mở to đôi mắt nhưng đã bình tĩnh hơn nhiều, nhìn thẳng vào hắn.
“Người đã hiểu lầm rồi, sở dĩ ta mặc y phục nam nhân không phải vì sợ mà vì ta thích. Ta muốn trút bỏ mọi trói buộc trên người, muốn được tự do tự tại tùy ý tung hoành. Người không biết đâu, khi ta giả trang làm một công tử nho nhã, ta còn trở thành bằng hữu tốt của một vị Vương tử của nước Cáp Tát. Hắn ta rất thích Đại Tấn và đã từng đọc qua “Luận ngữ” của chúng ta. Không chỉ vậy, hắn ta còn gọi ta một tiếng tiên sinh.”
Đối diện với ánh mắt sâu thẳm của hắn, khóe môi nàng lại cong lên: “Đương nhiên, ta cũng không ghét việc mặc váy. Nếu một ngày nào đó ta thích, ta cũng sẽ mặc, nhưng không phải vì người.”
Không phải vì người!
Mấy chữ này giống như mũi kim đâm vào trái tim hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play