Sau khi ra khỏi địa phận, Ô tiên sinh đã tìm cho nàng một con ngựa. Vậy nên, Phương Ninh có thể thể tự do rong ruổi khắp các ngọn núi, cảm nhận được niềm vui tự do mà nàng không có từ lâu.
Bùi Tuấn không ngờ chính hắn đã dạy Phượng Ninh cưỡi ngựa mà hôm nay cô nương này lại tự cưỡi ngựa rời khỏi hắn.
Ô tiên sinh rất thông minh, hắn ta không vội đưa Phượng Ninh tới Ô thành mà quyết cho Bùi Tuấn một năm. Đến một năm sau, khi sự cố chấp của hắn đối với Phượng Ninh sẽ dần phai nhạt, khi các quan đại thần đưa đến cho hắn các mỹ nhân khác, đến lúc đó Thiên tử có tam cung lục viện thì Phượng Ninh cũng chỉ là một hạt bụi trong dòng chảy của lịch sử, không đáng để nhắc đến.
Nhưng dĩ nhiên Bùi Tuấn không từ bỏ. Hắn không thể từ bỏ, dù có là Mông Ngột thì sao? Hắn cho Bành Du dẫn người vào sâu Mông Ngột truy tìm.
Một tháng sau, Bành Du quay về nhưng hắn ta không thu hoạch được gì. Vị chỉ huy này cho rằng đi về phía Bắc chỉ là khói mù của Ô tiên sinh, có lẽ bọn họ đã chuyển hướng tới nơi khác không chừng.
Bùi Tuấn dựa vào thói quen, sở thích của Ô tiên sinh và Phượng Ninh đoán thử, có thể hai người đã đi đến Tây Bắc. Hắn lại phái thêm người phối hợp cùng Cẩm y vệ đi tới Tây Bắc lục soát.
Mỗi một nơi họ đi qua sẽ để lại một cây cọc, hắn muốn tất cả châu huyện ở Đại Tấn hình thành một mạng lưới. Chỉ cần Ô tiên sinh và Phượng Ninh xuất hiện thì hắn tin chắc gì cũng sẽ có một ngày tìm ra manh mối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT