Ngày ba mươi tháng năm, tiết Vạn Thọ. 
Ban đầu văn võ bá quan dâng tấu xin được cử hành một cách long trọng, nhưng lại bị Bùi Tuấn khước từ. Trong ngày hôm ấy, hắn tiếp nhận lễ triều bái của bá quan cùng sứ thần các nước chư hầu, còn lại tất cả các nghi lễ ăn mừng đều bị hủy bỏ hết. Tuy nhiên, cũng trong ngày hôm ấy, Bùi Tuấn đã làm một việc lớn, đó là cho in lại hàng vạn tác phẩm kinh điển Nho học do Lý Phượng Ninh dịch rồi giao cho các sứ thần để truyền bá đến các nước Tây Vực.
Đêm hôm đó, bầu trời mưa như trút nước, bầu không khí trong Dưỡng Tâm điện đượm một sắc u sầu. Ngay cả Liễu Hải cũng không dám lớn tiếng khi nói.
Dĩ nhiên tâm trạng Bùi Tuấn chẳng thể nào tốt được bởi vì cơn mưa lớn như kéo hắn trở về ngày này năm ngoái. Chính ngày đó, hắn đã đuổi nàng, người đang không khỏe ra khỏi Hoàng cung. Hắn quát rằng nàng hãy cút càng xa càng tốt để không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Nhớ lại câu nói ấy thì Bùi Tuấn chỉ biết cười khổ trước Ngự án.
Hiện giờ chẳng phải nàng đã cút xa đến mức hắn có tìm thế nào cũng không thấy nữa sao?
Cẩm y vệ vẫn đang mở rộng phạm vi tìm kiếm, Bùi Tuấn thừa biết Ô tiên sinh đang lẩn trốn. Nhất định là Ô Trạch đang trốn ở một nơi mà hắn không hề hay biết. Ô tiên sinh đang kéo dài thời gian với hắn, vì hắn ta muốn làm hao mòn sự kiên nhẫn của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play