Ta tưởng sẽ gọi Lâm Trọng Đàn lại... nhưng gọi rồi thì thế nào? Ta có thể giữ hắn lại được sao? Có thể khiến hắn không mệt mỏi nữa sao?
Hắn nói hắn đã mệt rồi.
Ta biết, mấy năm nay hắn sống chẳng dễ dàng, nhưng ta không ngờ… hắn đã đi đến mức này, một bước nữa thôi, đã không chống đỡ nổi.
Hắn vì ta, làm nhiều đến vậy. Ta lại… chẳng biết gì. Một chút cũng không biết.
Khó trách khi đó vai ta đau rồi bỗng không còn cảm giác. Hóa ra... là hắn gánh thay. Là do cổ trùng hắn hạ, đem tất cả nỗi đau trên người ta, chuyển về mình.
Tim ta dần thắt lại, càng nghĩ, càng không thể thốt nên lời. Ta không biết phải gọi hắn lại bằng cách nào, lấy gì để đối diện hắn – người vì ta, đã trải qua tất cả những điều tàn nhẫn đó.
Ta ngồi xuống, trở về trước bàn. Rượu vẫn còn, bầu rượu kia vẫn còn. Ta cầm lấy, không chút do dự. Ta không yêu uống rượu, nhưng hôm nay, nếu không say, ta không sống nổi đêm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT