Được sự đồng ý của anh trai Trác Vấn Chiêu liền vui vẻ kéo anh trai mình đi ra ngoài , đầu tiên hắn đi dạo xung quanh nhà . Mảnh đất cất nhà này của bọn họ tuy là được trưởng thôn cấp cho , nhưng là đất hoang nên khi xưa trưởng thôn cũng khá hào phóng khoanh cho một nhà họ mảnh đất khá rộng , nên bây giờ trong sân các phòng cần cho sinh hoạt đều có đủ . Bên ngoài là cổng rào bằng tre , tiếp đến là một khoảng sân nhỏ cùng giếng nước , bên phải là phòng tạp vật , phòng bếp , chính giữ là phòng khách kiêm luôn phòng ăn , bên trái là ba phòng ngủ , còn có sân sau để trồng rau , nuôi gà . Tuy chỉ là nhà tranh vách đất , nhưng đối với người ở thôn quê thì có một sân nhà như vậy đã rất tốt rồi .

Đi dạo quanh nhà xong Trác Vấn Chiêu lại cùng Trác Diệp Nhiên đẩy cửa sân đi ra ngoài , hắn muốn xem ngọn núi của gia đình nguyên thân mà tác giả chỉ dùng một câu " có được cơ duyên mà mua luôn cả ngọn núi " , sẽ có hình dạng như thế nào . Dù Trác Vấn Chiêu có được ký ức của nguyên thân , nhưng chỉ là những ký ức mơ hồ không thấy rõ được , với lại nguyên thân đã nhiều năm chưa nhìn thấy núi nhà mình , nên bây giờ hắn muốn đi nhìn cho rõ xem ngọn núi này lớn bao nhiêu . Hắn muốn xem xét kỷ ngọn núi , để tính toán xem nó phù hợp để làm những việc gì .

Nhà bọn họ nằm gần chân núi phía sau nhà lại là một rừng trúc lớn , muốn vào núi thì phải đi vòng qua . Trác Diệp Nhiên vừa đi vừa chỉ vào rừng trúc nói .

" Cha lúc trước khi mua ngọn núi này đã có ý định trồng một rừng trúc bao quanh ngăn giữa khu vực đất nhà chúng ta và chân núi , một là để làm hàng rào bảo vệ tự nhiên tránh một số dã thú , hai là khi cây trúc lớn có thể đào măng chặt trúc đem bán lấy tiền , nhưng lúc đó ông chỉ trồng được một khoảnh nhỏ sát chân núi thì lâm bệnh nặng không trồng nữa . Sau này khi đệ đi rồi ta mới trồng thêm , bây giờ nó đã phát triển thành một rừng trúc lớn như vậy "

Đi vòng qua rừng trúc Trác Diệp Nhiên liền chỉ cho Trác Vấn Chiêu biết đâu là ngọn núi nhà mình , vì núi phía tây là một dãy núi hình thành từ nhiều ngọn núi hợp lại . Khi nhìn rõ được hình dạng ngọn núi nhà mình Trác Vấn Chiêu không khỏi vui mừng , vì ngọn núi rất lớn lại có dạng hình vòng cung bao bọc một vùng thung lũng rất rộng , điều đặc biệt là núi này không phải dạng dốc đứng cao sừng sững mà là loại núi thấp với sườn dốc nghiêng thoai thoải . Nhìn thấy ngọn núi to lớn cùng thung lũng xanh mướt trước mắt , Trác Vấn Chiêu cảm thấy bản thân hắn lời to rồi . Vì hắn không chỉ có núi mà còn có cả một vùng thung lũng lớn ,  vui vẻ một lúc hắn liền hỏi Trác Diệp Nhiên .

" Ca thung lũng lớn như vậy , huynh có từng thử đo đạt qua chưa "  

" Chưa từng , nhưng có thể phỏng đoán là không dưới ba mươi mẫu , chưa tính đến hồ nước lớn gần chân núi " Trác Diệp Nhiên lắc đầu nói .

" Ca , một ngọn núi cùng một vùng thung lũng lớn như vậy , cha chúng ta năm xưa làm sao có thể mua được vậy " Nghe Trác Diệp Nhiên nói , Trác Vấn Chiêu nhịn không được mà hỏi ra thắc mắc trong lòng .

" Ta cũng không biết khi xưa ta cũng từng hỏi cha , nhưng cha chỉ nói là do có được cơ duyên mà mua được , ông cũng dặn ta phải giữ cho được ngọn núi này sau này sẽ rất có ít " Trác Diệp Nhiên đáp .

Trác Vấn Chiêu thầm nghĩ trong lòng quả không hổ là tiểu thuyết sảng văn , chỉ vài ba câu chữ miêu tả mà nhà nguyên thân lại có được một ngọn núi to còn bao gồm luôn cả thung lũng bên dưới như thế .

" Ca thung lũng lớn như vậy , huynh chưa từng có ý định trồng trọt gì mà cứ để hoang như vậy sao ? " Nhìn thấy thung lũng rộng lớn xanh mướt , nhưng lại để hoang không khai khẩn gì Trác Vấn Chiêu nhịn không được mà hỏi .

" Ta đã từng thử khai khẩn trồng rau dưa cùng một ít lương thực , nhưng thường bị lợn rừng trong núi xuống phá hoại . Ta lại chỉ có một mình mà người trong thôn lại không phải thợ săn không ai dám giúp ta đánh đuổi cũng không ai dám đến giúp ta khai hoang , ta còn phải chăm lo cho đại tẩu cùng cháu trai đệ nên đành từ bỏ không khai khẩn đất ở trong thung lũng này nữa , mà chỉ sống nhờ vào việc bán củi và các sản vật thu thập trong núi , cùng với đào măng chặt trúc đem bán " Trác Diệp Nhiên đáp .

Nghe Trác Diệp Nhiên nói xong , Trác Vấn Chiêu âm thầm tính toán một lúc lại nói .  

" Ca đệ biết võ công lại là thợ săn việc đặt bẫy săn bắt lợn rừng cũng như phòng tránh dã thú cứ giao cho đệ , còn việc tìm người giúp chúng ta khai hoang đất nếu người trong thôn không dám đến giúp chúng ta có thể lên trấn trên tìm lưu dân làm "

" Nhưng mà trong nhà ta hiện tại không có nhiều bạc , mà muốn khai khẩn nhiều đất như vậy sẽ tốn thời gian . Nhà chúng ta cũng không có chỗ cho bọn họ ở lại , với lại bọn họ chưa chắc đã đồng ý làm " Trác Diệp Nhiên nghe tính toán của em trai , thì cũng nói thật cho hắn nghe tình hình thật trong nhà hiện tại .

" Chuyện tiền bạc ca không cần phải lo , mấy năm nay đệ đi lang bạt ngoài việc đi học nghề thì cũng tích góp được một khoản tiền . Bây giờ có thể lấy ra làm vốn để chúng ta trồng trọt cũng như làm sinh ý , còn về việc chỗ ở cho những lưu dân đồng ý đến làm cho chúng ta thì càng dễ , chỉ cần để họ chặt trúc dựng mấy căn nhà cạnh rừng trúc gần nhà chúng ta là được . Còn về việc họ có đồng ý làm không thì không cần nhắc tới , họ chắc chắn sẽ đồng ý . Ca huynh luôn ở trong thôn nên không biết , đệ lang bạt bên ngoài nên có nghe ngóng được một ít tin tức . Huyện chúng ta nằm ở vùng trung lưu lại nằm lệch về phía bắc nên không bị ảnh hưởng , chứ ở phía nam có nhiều huyện thành gặp phải nạn hạn hán , có nơi còn bị nạn châu chấu hoành hành , người dân không còn gì ăn sống nổi đành phải rời bỏ quê nhà đi lưu lạc khắp nơi . Bây giờ chúng ta cho bọn họ một công việc kiếm sống , lại có một chỗ ở tạm thời an ổn bọn họ làm sao không đồng ý được " Trác Vấn Chiêu nghe những lo lắng của anh trai thì vui vẻ nói .

Nhờ những ký ức của nguyên thân mà Trác Vấn Chiêu biết được , lúc nguyên thân hồi kinh tuy trên người không mang theo nhiều bạc , nhưng lúc quyết định về nhà thăm anh trai y đã đem theo toàn bộ bạc trên người dự định đưa về cho anh trai . Một phần là vì y thấy có lỗi với anh trai muốn bù đắp , một phần cũng muốn giúp anh trai có một số vốn để mua thêm đất cải thiện cuộc sống của gia đình . Trên đường đi y phát hiện có dị động sợ trong lúc đánh nhau làm mất , thì sẽ không còn bạc mà cho anh trai nên trong lúc chạy trốn truy sát của thích khách , y đã âm thầm giấu túi bạc dưới chân một tượng phật trong một ngôi miếu bỏ hoang cách trấn Bình Hòa không xa .

Trác Vấn Chiêu dự định vài ngày nữa sẽ viện cớ vào trấn tìm người làm , sẽ đến đó để  thu hồi lại số bạc đó cũng sẵn tiện vào trấn tìm hiểu xem còn có mặt hàng nào có thể lấy ra làm sinh ý buôn bán được . Hắn cũng tự thấy may mắn là tác giả của cuốn tiểu thuyết này vì muốn đề cao sự thông minh uyên bác của công chính Lục Tư Hàn , nên đã viết cuộc sống của người dân Đại Đồng còn khá lạc hậu . Từ chuyện thức ăn , đến vật liệu may mặc , đến những nông cụ phục vụ việc đồng án ....... Có rất nhiều việc để y trổ hết tài năng . Bây giờ Trác Vấn Chiêu có thể lợi dụng những kẻ hở này , mà tìm thương cơ cho mình .

" Được , đệ đã nói vậy thì ta nghe theo đệ " Nghe Trác Vấn Chiêu nói xong , Trác Diệp Nhiên không còn thắc mắc gì liền gật đầu đồng ý .

Hai huynh đệ tiếp tục đi dạo , đi đến một sườn núi có rừng cây rậm rạp , Trác Vấn Chiêu liền ngừng lại  bàn bạc với Trác Diệp Nhiên .

" Ca sườn núi này cây cối rậm rạp rất tiện cho chúng ta đốn củi đốt than , chúng ta có thể ở khu vực thung lũng phía dưới sườn núi này đào một hầm đốt than . Bây giờ đã là tháng tám chúng ta có thể bắt đầu đốn củi , đào hầm chuẩn bị cho việc đốt than . Đầu tháng chín là có thể bắt đầu đốt than tháng mười một là trời bắt đầu lạnh rồi , trong hai tháng chúng ta đã dự trữ được một lượng than kha khá có thể đem bán kiếm bạc rồi "

" Đệ biết phương pháp đốt than sao ? " Trác Diệp Nhiên ngạc nhiên hỏi .

" Đương nhiên rồi . Ca mấy năm nay đệ học được rất nhiều thứ , chúng ta vừa có núi vừa có đất dưới thung lũng rất thích hợp để làm sinh ý theo mùa đó . Mùa hè chúng ta có thể đốt than dự trữ để bán vào mùa đông , mùa đông thì có thể đào hầm trữ băng bán vào mùa hè . Trên sườn núi thì có thể dọn dẹp cây cỏ dại để trồng cây ăn trái , rừng trúc có thể vây lại để nuôi vịt , đất trong thung lũng nơi gần hồ nước thì có thể vừa trồng lúa nước vừa nuôi cá , những nơi xa thì có thể trồng các loại lương thực phụ khác " Trác Vấn Chiêu tươi cười đáp .

Ngừng một chút hắn lại nói tiếp .

" Những việc này chúng ta từ từ làm , nhưng trước cần phải khai khẩn đất trong thung lũng và chuẩn bị cho việc đốt than . Việc đốt than này là sinh ý lâu dài của chúng ta , nhưng chỉ có hai chúng ta thì không được , cần tìm thêm vài người nữa phụ giúp chúng ta . Ca trong thôn huynh có biết người nào làm việc chăm chỉ lại thật thà có thể tin tưởng không  "

" Có . Trong thôn ta biết có mấy người , ngày mai ta sẽ đi hỏi thăm xem họ có đồng ý đến giúp chúng ta không "

" Được , vậy chuyện tìm người giao cho huynh . Sau khi đốn củi , đào hầm đốt than xong , chúng ta cũng có thể tranh thủ đào hầm trữ băng luôn " Trác Vấn Chiêu cười nói

Trác Diệp Nhiên chăm chú lắng nghe Trác Vấn Chiêu nói chuyện , thấy em trai có thể điềm tĩnh sắp xếp mọi việc như vậy , y không khỏi cười vui mừng nói .

" a Chiêu , đệ trưởng thành rồi còn rất tài giỏi nữa "

Bất ngờ được anh trai khen ngợi Trác Vấn Chiêu sững người lại một chút , sau đó thì vừa nhìn anh trai mình vừa cười ngốc .

Đi dạo quanh núi một hồi hai người liền quay trở lại nhà , Trác Diệp Nhiên liền bắt Trác Vấn Chiêu quay về phòng nghỉ ngơi . Trác Vấn Chiêu cũng muốn âm thầm vào không gian kiểm tra , xem thử không gian theo hắn xuyên qua đây thì có thay đổi gì không , những thứ hắn lưu giữ trong không gian có còn không , nên cũng thuận theo ý của Trác Diệp Nhiên mà quay về phòng nghỉ ngơi .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play