Trác Vấn Chiêu ngơ ngác nhìn lên nóc nhà tranh rách nát xa lạ , hắn không hiểu vì sao bản thân lại xuất hiện ở đây không lẻ hắn đã bị bắt cóc trong lúc ngủ mê sao . Hắn nhớ rõ hôm qua hắn vừa tham gia lễ khai trương siêu thị thứ hai mươi bảy , trong chuỗi siêu thị bách hóa của hắn . Sau đó thì tham gia tiệc mừng cùng nhóm anh em và các nhân viên thân tín , tan tiệc trở về nhà hắn đã có chút say  nên cứ thế mà đi ngủ , sau một giấc tỉnh dậy thì thấy bản thân đã nằm ở đây , còn chưa kịp để hắn nghĩ rõ ràng nguyên nhân thì đã nghe được tiếng trách móc của nữ nhân ở bên ngoài .

" Cha Đôn Đôn không phải ta muốn trách ngươi , ngươi nghĩ cho kỹ đi ngươi coi hắn là em trai nhưng hắn có nhận ngươi là anh trai không . Ngươi vất vả nuôi lớn hắn vậy mà chỉ vì không vừa ý hôn sự ngươi định cho hắn , hắn liền làm loạn đánh đuổi bà mối , một lời không hợp liền đánh luôn cả lão đại Trương gia khiến cho thanh danh song nhi Trương gia xém chút bị huỷ trong tay hắn  . Hắn thì hay rồi làm loạn xong cứ thế mà phủ áo bỏ đi , đi một lần là tận bảy năm không một chút tin tức . Để lại một mớ hổn loạn cho ngươi giải quyết , ngày Trương gia đến đây gây khó dễ ngươi phải cúi đầu nhận lỗi ra sao , còn phải lấy hết tiền dành dụm trong nhà bồi thường cho Trương gia thế nào đến bây giờ ta vẫn còn nhớ rõ . Bây giờ hắn lại ôm một thân bị thương trở về , mấy ngày nay vì mời đại phu chẩn mạch , hốt thuốc chữa thương cho hắn đã tốn gần tám lượng bạc , nhưng hắn một chút khởi sắc cũng không có . Mấy năm nay chúng ta khó khăn lắm mới tích góp được một chút , còn phải lo cho Đôn Đôn đi đọc sách  , nếu bệnh của hắn cứ kéo dài như thế này thì làm sao chúng ta có thể lo nổi chứ "

Tiếng trách móc pha lẫn tiếng khóc thút thít , hoà cùng tiếng chẻ củi từ ngoài sân cứ vọng vào tai Trác Vấn Chiêu . Nghe danh xưng " Cha Đôn Đôn " cùng những lời trách móc của nữ nhân , Trác Vấn Chiêu càng hoang mang hơn vì hắn cảm thấy danh xưng này cùng những việc nữ nhân nói rất quen thuộc . Hắn cứ có cảm giác những thông tin này , hắn đã từng nhìn thấy hoặc đã từng đọc được ở đâu rồi . Lúc Trác Vấn Chiêu đang miên man suy nghĩ thì có một loạt ký ức xa lạ tràn vào đầu hắn , sau khi bị động tiếp thu phần ký ức không thuộc về mình thì hắn đã hiểu vì sao lại thấy những việc nữ nhân bên ngoài nói lại quen thuộc như vậy , hắn cũng đã biết hiện tại bản thân đang ở đâu .

Trác Vấn Chiêu hoàn toàn không ngờ rằng một lão nam nhân ba mươi tám tuổi , đã tung hoành thương trường gần hai mươi năm như hắn lại xuyên sách , còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ cổ đại quan trường gia đấu của cháu gái hắn , mà hắn đã vô tình đọc lúc rảnh rỗi trong một lần về nhà thăm cha mẹ .

Đặt biệt cuốn tiểu thuyết này lại là truyện sinh tử văn , bối cảnh trong truyện này là triều Đại Đồng . Ở nơi này ngoài nam nữ ra thì còn một loại người mang giới tính đặt biệt được gọi là song nhi , hình dáng bên ngoài thì giống nam nhân nhưng lại có thể mang thai sinh con , điểm để phân biệt với nam nhân là nốt ruồi son bên đuôi mắt trái . Trong truyện kể về cuộc đời của ba người công chính Lục Tư Hàn , từ một thư sinh cơ hàn nhờ vào tài học hơn người mà đi đến vị trí thừa tướng đứng đầu triều đình . Thụ chính Thẩm Ngọc Cẩn cháu trai thứ ba của trấn quốc lão tướng quân , một người mạnh mẽ đã dùng thân phận song nhi tòng quân vào Kỷ Binh Doanh , từ một tiểu binh đi đến vị trí tướng quân . Và bạn thân của hai người Nguỵ Kiệt từ một thứ tử con vợ lẻ đến khi đoạt được vị trí gia chủ của gia tộc rồi dành được chức vị hoàng thương tứ phẩm . Ba người đã cùng nhau hợp sức giúp cho thương nghiệp , nông nghiệp ngày càng phát triển , binh lực ngày càng hùng hậu . Kết truyện ba người đã cùng nhau giúp cho Đại Đồng quốc ngày càng hưng thịnh tránh khỏi hoạ chiến tranh , bá tánh thì an cư lạc nghiệp  ba người cũng đạt được quyền lực , công danh , sự nghiệp cùng sự ngưỡng mộ sùng kính của bá tánh trong thiên hạ .

Nguyên thân mà Trác Vấn Chiêu xuyên vào là một nhân vật phụ , chỉ xuất hiện qua trí nhớ của thụ chính ở chương một trong nguyên tác . Y có cùng tên họ với Trác Vấn Chiêu , mới hai mươi hai tuổi đã là Trấn Bắc đại tướng quân danh tiếng lẫy lừng , là người đã cứu mạng và giúp đỡ thụ chính rất nhiều trong quân doanh cũng là nghĩa huynh mà thụ chính rất tôn trọng . Sau khi đánh đuổi ngoại địch , ép địch quốc phải xin hàng thì y nhận lệnh dẫn binh hồi triều , nhưng trên đường thì gặp thích khách mất tích không rõ sống chết đã để lại dấu ấn không phai trong lòng thụ chính .

Theo ký ức mà Trác Vấn Chiêu tiếp thu được từ nguyên thân thì cha mẹ nguyên thân sinh sống trong một thôn làng gần biên giới vì tránh chiến tranh , nên đã đưa theo anh trai nguyên thân lúc đó mới hơn một tuổi chạy nạn đến thôn Khê Thuỷ trấn Bình Hoà huyện Lưu Dương . Trưởng thôn đời trước của thôn Khê Thuỷ vì đề phòng cha mẹ nguyên thân là lưu dân từ vùng khác chạy nạn đến , nên đã phân cho họ một mảnh đất gần chân núi phía tây cách xa thôn . Cha mẹ nguyên thân là người chăm chỉ chịu khó làm việc , cha nguyên thân lại là thợ săn nên chỉ với một mảnh đất hoang được trưởng thôn Khê Thuỷ phân cho , qua vài năm cuộc sống gia đình đã ổn định sung túc lại còn để dành được một ít bạc mua thêm hai mẫu đất . Sau đó tin thắng trận truyền về chiến tranh qua đi , triều đình bắt đầu chú trọng đến việc phát triển đất nước chăm lo cho đời sống bá tánh , nên ban bố lệnh khuyến khích nông dân đi khai khẩn đất hoang mở rộng nông nghiệp . Cha mẹ nguyên  thân nghe nói nếu tự nguyện đi khai hoang đất , thì sẽ được cấp cho năm mẫu đất và được miễn ba năm thuế ruộng , còn nếu khai hoang nhiều hơn năm mẫu thì những mãnh đất dư ra đó có thể mua với giá rẻ . Vì vậy cha mẹ nguyên thân đã cố gắng khai hoang thêm được mười hai mẫu đất , sau này không biết vì gặp được cơ duyên gì , mà cha nguyên thân đã mua luôn ngọn núi cạnh đất nhà mình .

Cha mẹ nguyên thân vì chăm chỉ lại biết tính toán nên chỉ trong hơn mười năm , họ đã trở thành một trong những người khá giả nhất thôn Khê Thuỷ . Nhưng cuộc sống hạnh phúc vui vẻ của họ đã không kéo dài được lâu , năm anh trai nguyên thân mười hai tuổi thì mẹ nguyên thân vì khó sinh mà qua đời , cha nguyên thân vì mất đi người vợ thương yêu mà buồn rầu u uất mà sinh bệnh . Tuy ông vẫn cố gắng làm việc nhưng bệnh tình ngày càng nặng sức khỏe ngày càng yếu , chóng không được mấy năm thì cũng đi theo mẹ nguyên thân , năm đó anh trai nguyên thân mười bảy tuổi còn nguyên thân thì mới là cậu nhóc năm tuổi .

Cha nguyên thân sinh bệnh thời gian đầu còn có thể làm việc nhưng sau đó bệnh tình trở nặng nằm liệt giường , nên mọi việc trong nhà đều đổ dồn lên vai anh trai nguyên thân khi đó chỉ là đứa đứa trẻ . Vì để chạy chữa thuốc thang cho cha nguyên thân nên đất đai , tiền bạc , nhà cửa đều lần lượt phải bán đi , sau khi cha nguyên thân mất của cải trong nhà chỉ còn lại mãnh đất cùng căn nhà tranh mà ban đầu được phân cho , cùng ngọn núi phía tây thôn .

Trác Diệp Nhiên anh trai nguyên thân vì để nuôi nấng chăm sóc em trai thật tốt , nên đã gác lại chuyện hôn sự của bản thân chỉ một lòng chăm lo cho em trai , dù nghèo khó y vẫn cố gắng cho em trai đi học đường đọc sách . Y không mong em trai có thể đỗ đạt cao xa gì , chỉ mong em trai có thể học biết chữ sau này lên trấn lên huyện cũng dễ tìm việc nuôi sống bản thân . Đợi đến khi nguyên thân mười ba tuổi có thể tự chăm sóc cho bản thân thì Trác Diệp Nhiên mới cưới vợ , có thể nói nguyên thân là do một tay Trác Diệp Nhiên nuôi lớn . Nhưng nguyên thân là một kẻ ngông cuồng tự phụ , nên y rất khó chịu khi anh trai không có tiền cho y cưới nữ nhân làm vợ , mà để y phải cưới song nhi làm phu lang khiến y mất mặt với bạn bè và người trong thôn .

Nguyên thân từ nhỏ đã nghịch ngợm quậy phá trong một lần y lén anh trai một mình trốn vào núi , do mãi chơi nên không chú ý đã đi sâu vào núi và gặp phải sói may mắn gặp được một thợ săn ẩn cư trong núi cứu y . Thợ săn này vốn là binh sĩ xuất ngũ võ công rất cao thấy y lanh lợi , nên sau khi cứu y đã nhận y làm đồ đệ , sau mấy năm y đã học được toàn bộ bản lĩnh đi săn cùng võ công của thợ săn . Năm nguyên thân mười lăm tuổi Trác Diệp Nhiên đã định cho y một mối hôn sự , là tiểu song nhi Trương gia người thôn Hạnh Khê kế bên , nhưng nguyên thân chê đối phương là song nhi nên không chấp nhận mối hôn sự này . Y tự phụ cho rằng với bản lĩnh của y thì phải cưới con gái nhà giàu có , chứ dạng song nhi ở thôn quê này thì làm sao xứng với y , nên y làm loạn lên còn cố ý đánh đuổi bà mối , rồi còn tìm cớ đánh đại ca của song nhi kia một trận , làm loạn xong y cứ thế phủi áo bỏ lên huyện thành mặc kệ cho Trác Diệp Nhiên ở nhà giải quyết rắc rối y tạo ra .

Trên đường lên huyện thành y vô tình nhìn thấy một người nằm trong bụi cỏ ven đường , lại gần nhìn thử thì phát hiện người này đã chết . Y vì tò mò về thân phận người chết nên thử lục áo của người nọ thì không phát hiện tiền bạc gì , chỉ thấy được một thẻ bài gỗ cùng một phong thư tiến cử vào Kỷ Binh Doanh . Y nhớ sư phụ từng kể cho y nghe Kỷ Binh Doanh là doanh địa nằm ở biên cảnh phía bắc , cũng là một trong hai đại quân hùng mạnh nhất của Đại Đồng , người trấn giữ Kỷ Binh Doanh là Thẩm Phàm đại tướng quân cũng là người mà sư phụ y vô cùng ngưỡng mộ . Y đọc thư giới thiệu thì biết người chết tên Trác Thần cùng tuổi với y , đọc xong thư giới thiệu y liền nảy ra ý định mạo danh Trác Thần tòng quân vào Kỷ Binh Doanh .

Nguyên thân với một thân võ công cao cường chỉ với một thời gian ngắn đã được thăng lên làm bách hộ , chưởng quản một đội quân nhỏ trong nhánh quân tiên phong của Kỷ Binh Doanh . Năm nguyên thân mười bảy tuổi tân đế mới lên ngôi vì muốn lập uy mà ngự giá thân chinh , trong một lần quân địch đột kích bất ngờ nguyên thân thành công cứu giá bảo vệ tân đế , được tân đế trọng thưởng thăng lên làm phó tướng . Sau đó y liên tiếp lập được đại công , giúp cho lần ngự giá thân chinh này của tân đế thắng trận vẻ vang , cũng giúp cho nguyên thân trở thành hồng nhân trước mặt tân đế . Đại tướng quân Thẩm Phàm không có con cái lại thấy y tài giỏi nên nhận y làm con nuôi , còn có ý rèn luyện y để y kế nghiệp ông trấn giữ Kỷ Binh Doanh .

Tại Kỷ Binh Doanh này nguyên thân đã gặp được thụ chính Thẩm Ngọc Cẩn , trong một trận đánh ác liệt nguyên thân đã cứu mạng Thẩm Ngọc Cẩn , sau đó lại cùng Thẩm Ngọc Cẩn kết nghĩa huynh đệ y cũng hết lòng chăm sóc nâng đỡ Thẩm Ngọc Cẩn . Năm nguyên thân hai mươi mốt tuổi , Kỷ tướng quân cáo lão hồi hương giao lại Kỷ Binh Doanh cho nguyên thân . Y đã cùng Thẩm Ngọc Cẩn dùng kế bắt sống được tướng quân địch , sau đó lại dùng nữa năm đánh hạ rất nhiều thành trì của địch , khiến cho quốc quân của địch phải gửi thư xin hàng cũng như cắt đất bồi thường cho Đại Đồng . Sau khi thắng trận nguyên thân nhận được thánh chỉ để y dẫn binh khải hoàn hồi triều , nguyên thân liền giao Kỷ Binh Doanh cho Thẩm Ngọc Cẩn và bốn vị phó tướng trấn giữ , rồi dẫn theo hai phó tướng khác cùng đại quân hồi kinh .

Trên đường hồi kinh đi ngang huyện Lưu Dương nguyên thân đột nhiên nhớ đến anh trai , đã nhiều năm không gặp không biết anh trai hiện tại thế nào sống có tốt không , lại nhớ đến những rắc rối mình đã gây ra trước khi bỏ đi y rất hối hận . Y muốn trở về thăm cũng như xin lỗi anh trai mình , nên đêm đó chỉ dẫn theo hai thân vệ trở về thôn Khê Thuỷ nhưng y không ngờ lại gặp phải mai phục . Sau một hồi ác đấu y đã bị trúng tên , hai thân vệ thấy vậy thì đã liều mạng cản lại đám thích khách giúp y mở đường máu thoát thân , nhưng do bị trúng tên mất máu quá nhiều nên sau khi tránh thoát khỏi sự truy sát của thích khách , thì y đã ngất xỉu lúc gần đến thôn Khê Thuỷ , được Ngô tam thúc đánh xe bò trong thôn phát hiện đưa về .

Nguyên thân nằm hôn mê gần mười ngày , tuy vết thương không phải trúng vào nơi chí mạng nhưng vì đã trải qua một trận ác đấu kiệt sức và mất máu quá nhiều , lại thêm y thuật chữa trị của đại phu trong thôn không tốt nên đã trụ không được mà chết đi , lúc nguyên thân chết cũng là lúc Trác Tu Nhiên xuyên vào thân xác y .

Sau khi tiếp nhận hết tất cả ký ức của nguyên thân , Trác Tu Nhiên chỉ có thể thở dài tiếc nuối cho nguyên thân . Y làm người không xấu dù lúc còn nhỏ tuổi có chút ngông cuồng tự phụ chỉ biết nghĩ cho bản thân mà không để ý gì đến người thân , nhưng sau khi tòng quân được môi trường quân ngũ rèn luyện tính tình y cũng đã  dần thay đổi trở nên phóng khoáng chính trực , y cũng một lòng vì nước vì dân mà trấn giữ biên cương . Một tướng quân trẻ tuổi với một tương lai rạng rỡ , chỉ vì một chút sơ xuất cứ thế mà mất mạng . Sau đó lại rầu rỉ than thở cho bản thân , hắn không ngờ bản thân lại xuyên sách còn xuyên vào thân xác của một vị tướng quân .

" Aaaaaaaaaa làm tướng quân gì chứ , ông đây chỉ muốn an ổn kiếm tiền thôi "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play