Lục Cẩn Ngôn không ngờ rằng Tống Hoài Chiêu có thể nhẫn nhịn suốt ba tháng trời, giả vờ ngoan ngoãn đến mức hắn hoàn toàn mất cảnh giác.

Một đêm nọ, khi hắn tỉnh dậy, căn phòng trống rỗng, bên cạnh chỉ còn lại một tờ giấy đơn giản với dòng chữ ngắn ngủi:

“Lục Cẩn Ngôn, anh không thể giữ tôi cả đời.”

Tống Hoài Chiêu đã đi, biến mất không chút dấu vết.

Lục Cẩn Ngôn nổi điên, hắn huy động toàn bộ thế lực, lật tung cả thành phố nhưng không tìm được bóng dáng của anh. Hắn càng tìm, càng tuyệt vọng—người đàn ông đó thật sự biến mất khỏi thế giới của hắn.

Ba năm sau.

Ở một đất nước xa lạ, có một người đàn ông trẻ tuổi với mái tóc hơi dài, khuôn mặt ôn hòa nhưng đôi mắt lại đầy cảnh giác. Bây giờ anh có một cái tên mới, một cuộc sống mới.

Chỉ là anh không biết, một cơn ác mộng quen thuộc đang lặng lẽ tiến đến gần…

Tống Hoài Chiêu sống yên ổn với danh tính mới, trở thành một người đàn ông bình thường giữa thế giới không có những tranh đấu tàn khốc. Anh nghĩ mình đã thoát khỏi bóng ma mang tên Lục Cẩn Ngôn.

Nhưng anh đã lầm.

Một buổi tối, khi Tống Hoài Chiêu vừa đóng cửa tiệm cà phê nhỏ mà anh tự mở, chuẩn bị rời đi, một chiếc xe đen sang trọng đỗ lại bên đường.

Cửa xe chậm rãi mở ra, một bóng dáng cao lớn bước xuống.

Lục Cẩn Ngôn đứng đó, vẫn là khí chất bức người như năm nào, nhưng ánh mắt hắn lại lạnh đến thấu xương.

Tống Hoài Chiêu cứng người, trái tim đập loạn.

"Ba năm…" Lục Cẩn Ngôn bước từng bước đến gần, giọng hắn trầm thấp nhưng mang theo uy hiếp chết chóc. “Ba năm qua, em giỏi lắm, Tống Hoài Chiêu.”

Bàn tay hắn vươn ra, mạnh mẽ siết lấy cằm anh, buộc anh phải đối diện với đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận.

“Nhưng đáng tiếc, em vẫn là của tôi.”

Tống Hoài Chiêu rùng mình, bản năng muốn chạy trốn. Nhưng Lục Cẩn Ngôn không cho anh cơ hội—hắn cúi xuống, cắn mạnh lên môi anh như trừng phạt, kéo anh vào vòng tay như thể muốn khảm anh vào xương cốt của mình.

Cơn ác mộng… đã thật sự trở lại.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play