7. 

Tôi được đưa tới phòng tắm. Trong phòng tắm nhỏ này còn có mùi sữa tắm chưa tan hết. Lúc nãy Từ Sính là đang tắm rửa. 

Vì thế tôi vốn là đầy đầu óc đều đang rầu rĩ làm thế nào để Từ Sính tin tưởng, nháy mắt bị hơi nóng làm cho đầu óc không rõ ràng. 

Có một chút hồi ức ái muội bắt đầu tràn tới. 

Đời trước, sau khi bị An Vân Vân và Thẩm Lục Minh hại chết, tôi cũng không có biến mất lập tức. 

Cũng không biết vì sao tôi chỉ có thể đi xung quanh Từ Sính. Vì thế, tôi mới nhìn thấy anh báo thù cho tôi. 

Lại nhìn thấy anh ở trong phòng tắm của tôi chống lên tường, hết lần này tới lần khác gọi tên tôi. 

Tiếng nói khàn khàn, thần sắc ẩn nhẫn. 

Hiện giờ tôi đã nhớ lại tất cả, vô cùng rõ ràng. 

Cả người tôi cứng đờ, tức khắc cảm thấy dù thế nào cũng không tự nhiên, lại không nhịn được mà nhỏ giọng mắng Từ Sính vài câu.

Vốn là muốn bình tĩnh tắm rửa một chút, chính là…

“Từ Sính!”

“Làm sao thế?”

Tiếng nói tản mạn của đàn ông lập tức vang lên không xa. Phòng thuê này vốn dĩ rất nhỏ.

Tôi dừng một chút, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Vòi hoa sen hỏng rồi…”

Im lặng một chút.

Then cửa chuyển động một chút, rồi đột nhiên dừng lại. 

“Thẩm Miên!”  Giọng nói của Từ Sính rất bình tĩnh: “Sự tự chủ của tôi không mạnh như thế, đặc biệt là sau khi em nói những lời như thế, tôi có thế nghĩ là vì em đồng ý!”

Một chút suy nghĩ không rõ bắt đầu chuyển. 

Tôi chậm rãi nhớ lại, trước đây tôi vô cùng kháng cự Từ Sính đến gần tôi. Tôi từng cảnh cáo anh là phải được tôi đồng ý mới có thể chạm vào tôi. 

Lúc ấy Từ Sính cần tiền nộp viện phí chữa bệnh cho mẹ nên đồng ý. 

Trừ đêm tân hôn, kể từ sau đó Từ Sính cũng không chạm vào tôi nữa. 

Anh nói xong liền dừng động tác lại. Giống như là đang kiên nhẫn chờ tôi đáp lại. 

Quần áo ướt dính trên người tôi cảm giác không dễ chịu chút nào. Tôi cúi đầu nhìn bộ váy trắng hôm nay mặc ra ngoài chơi đã bị ướt nhẹp, xuyên thấu, có chút chần chừ. 

Sức lực của người này rất lớn, lại quá hung dữ. 

Lần đó rất đau, mà tôi lại sợ đau. 

Đại khái là thời gian tôi im lặng hơi dài một chút, Từ Sính dứt khoát buông lỏng then cửa ở tay. 

“Tôi đã gửi tin nhắn bảo người đến đây đón em rồi. Khăn bông là khăn mới, đến lúc đó em lau khô thay quần áo rồi đi thôi! Đơn ly hôn em chỉ cần chuẩn bị rồi gửi tôi là được, tôi sẽ nói với ông nội. Nhưng Thẩm Lục Minh người này thật sự không được, em ăn không nổi.”

Tiếng nói của anh rất bình tĩnh, nghe không ra bất kỳ cảm xúc nào. 

Nghe đến đó, tôi đột nhiên nóng nảy. Lại nói chuyện ly hôn!

Rõ ràng trước kia người này sống chết cũng không chịu ly hôn. 

Vì thế, đợi đến khi tôi phản ứng lại, tôi đã kéo ra cửa phòng tắm. Ánh mắt vừa khiêu khích vừa hung ác nhìn về phía Từ Sính: “Anh em còn nuốt trôi, vì sao lại không ăn nổi Thẩm Lục Minh? Từ Sính, nếu anh còn là một thằng đàn ông thì im miệng rồi vào đây!”

Từ Sính không nói nữa.

Nhưng ánh mắt dừng trên người tôi lại trầm xuống, đột nhiên anh cười nói, ý vị thâm sâu: “Đúng thế, em nuốt trôi cả anh - Thân thể của Thẩm Lục Minh kia nhìn đều thấy không thể so với tôi được!”

Sắc mặt của tôi nháy mắt cừng đờ

8.

Nhiệt độ trong phòng tắm rất cao. Bàn tay giữ ở phía sau gáy tôi lại càng nóng bỏng. Chỉ có gạch men sứ lạnh băng khiến cho tôi theo bản năng run rẩy. 

Vì thế, một hơi thở nhè nhẹ tràn ra, tiếng nói của Từ Sính khàn khàn: “Yếu ớt quá!”

Giây tiếp theo, cả người tôi đều dựa vào lòng ngực anh. Vòi hoa sen vốn là đã bị hỏng lại mở được ra, nước nóng phun xuống. Tôi nghe tiếng cười của Từ Sính, anh nhất định là hiểu lầm tôi trước đó lấy cớ. 

Nhưng hiện tại tôi chỉ có thể bám chặt vào vai anh. 

“Từ Sính!”

Tôi lí nhí gọi tên anh, cảm giác mất trọng lượng làm tôi ôm chặt lấy đầu của anh. 

Từ Sính lười nhác nhắc nhở: “Cách âm của phòng này không tốt lắm đâu!”

Vì thế tôi sợ tới mức đóng miệng lại, theo bản năng lại ôm chặt lấy Từ Sính. 

“Được rồi, không bị bệnh, sức lực rất lớn.” Từ Sính cười cười: “Lại ôm chặt thêm chút nữa.”

Tôi vẫn còn chưa hiểu ý của Từ Sính khi nói những lời này, cho đến khi một tay của anh nâng lấy tôi, cái tay khác ở dưới gáy đột nhiên áp lên. Sóng nhiệt nháy mắt thổi qua đại não của tôi, khiến cho tôi trở nên giống như một con thuyền nhỏ ở biển rộng vô bờ mênh mông bị sóng biển cuốn lấy. 

Không có cơ hội nào để chạy thoát

Vẫn giống lúc trước, vừa tàn nhẫn vừa hung dữ. Hơi thở nóng rực phả lên đầu của tôi khiến cho tôi say lảo đảo, vô ý mà nắm lấy tóc của Từ Sính, lại kích thích khiến cho anh dùng sức càng lớn. 

Không, không đúng, giống như thật sự có chút say xe. 

Tôi muốn đẩy Từ Sính ra,nhưng mà chân tay của tôi cũng nhũn ra.

Cuối cùng tôi chỉ mơ màng nghe được tiếng chửi nhỏ của người này: “Trời ạ, bị hôn đến ngất xỉu rồi sao?”

Vớ vẩn! Rõ ràng là tại vì trong phòng tắm quá nóng.

Tôi muốn phản đối, nhưng lại thực sự ngất xỉu. 

Tôi bị sốt.

Từ Sính lại đội nồi thay cho tôi.

Quản gia từ xưa đến nay đều rất thương tôi đang thấp giọng bất mãn đối với Từ Sính. 

Từ Sính có vẻ thiếu kiên nhẫn. Cho đến khi tôi tỉnh lại, việc thứ nhất tôi làm là run rẩy lại vô cùng quật cường mà tóm lấy cánh tay của Từ Sính

“Lại đây, hôn thêm một lần nữa!”

Tôi muốn tự chứng minh sự trong sạch của mình, không phải là bị hôn mà ngất xỉu!

Từ Sính chép miệng.

Quản gia kinh hãi nhìn về phía tôi. Má trái viết thấy sắc mờ mắt, má phải viết bụng đói ăn quàng. 

Tôi xấu hổ cúi đầu, nhưng vẫn không chịu buông tay.

Cuối cùng, Từ Sính cầm lấy tay tôi, ấn ấn vài cái lên ngực của anh, ngữ điệu còn có ý cười không quá rõ ràng. “Sờ vài cái thôi, trước tiên chăm sóc cơ thể đã.”

Trong đáy mắt của quản gia càng có ý không vui. 

Tôi lại bực tức mà trừng mắt liếc Từ Sính một cái, kết quả người này lại quay đầu tố cáo: “Cô ấy liếc mắt đưa tình, ông quản đi! Ông cũng biết là tôi ít tuổi, từ trước tới giờ đều không nhịn được.”

Đây là lúc trước khi răn dạy Từ Sính quản gia có nói.

Mặt già của ông đanh lại: “Tiểu thư!”

Vẻ mặt tôi không có gì, nhưng tay thì lại có chút ác độc

Từ Sính cười, ngữ khí không thích hợp: “Xem ra khẩu vị không tệ, muốn ăn cái gì?”

Quản gia vội vàng gọi người mang cháo lên. Nhưng tôi biết Từ Sính không có ý này. Tay tôi còn đặt ở ngực của anh trở nên cứng đờ, trên mặt cũng đỏ lên. Đồ lưu manh!

Tôi giận nhe răng, rồi lại không hiểu mà cảm thấy bình an. Thật tốt, mọi thứ đều chưa xảy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play