Ta là một con rắn sọc thảo nguyên, đã thèm thuồng vị công tử dưới chân núi rất lâu.
Công tử thể trạng yếu nhược, đi hai bước thở dốc, đi ba bước ho khan.
Mỗi lần ho dữ dội, trong mắt liền thoáng ánh lệ, khóe mắt cũng sẽ ửng hồng.
Cảnh tượng ấy khiến đuôi ta tê dại, vô thức cúi đầu, cả thân mình rơi thẳng xuống tách trà trước mặt công tử.
Chưa kịp hoàn hồn, ta đã bị một bàn tay dịu dàng nâng lên, bên tai vang lên tiếng cười nhẹ nhàng của chàng: “Tiểu xà ngố/c, lần này là lần thứ mấy rồi?”