Tiêu Ngọc Dương trước giúp Đạo Hoa lau bụi đất trên mặt, sau đó lại tinh tế giúp nàng chỉnh lại tóc tai.
Nhìn Tiêu Ngọc Dương chăm chú làm, trong lòng Đạo Hoa rất vui vẻ.
Tiêu Ngọc Dương lau cho Đạo hoa xong, trực tiếp lấy khăn lau mồ hôi của mình, cũng giật cổ áo ra một chút: “Bây giờ đã sắp Trung thu, thời tiết vẫn nóng như vậy.”
Nhìn mồ hôi trên mặt Tiêu Ngoc Dương theo cổ chảy vào cổ áo, Đạo hoa theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, thấy Tiêu Ngọc Dương nhìn qua, lập tức có chút chột dạ mở mắt.
Tiêu Ngọc Dương thấy sắc đỏ trên má Đạo Hoa càng đậm, có chút kỳ quái, không khỏi vươn tay sờ lên mặt nàng: “Làm sao vậy?”
Đạo hoa nhanh chóng gạt tay hắn ra, vừa phe phẩy cây quạt vừa đi về phía trước: “Ta nóng, ta nóng.”
Tiêu Ngọc Dương vội vàng nói: “Ngươi đừng đi nhanh như vậy, ngươi cũng giúp ta nhìn xem ta cần chỉnh lý nơi nào, bằng không lát nữa ta làm sao gặp người?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play