Tiêu Ngọc Dương ôm người vào trong ngực: “Nhất nhất, ngươi là duy nhất vĩnh viễn của ta.”
Lời này vừa nói ra, tim của Đạo Hoa bị thủng một lỗ, chậm rãi cong khóe miệng lên: “Được.”
Hai người lại ngồi một hồi, chờ đến giờ Tỵ hai khắc (10:00), hai người chuẩn bị xuống núi.
Tiêu Ngọc Dương nhảy xuống cự thạch, sau đó lại ôm lấy eo của Đạo hoa rồi ôm nàng xuống, đợi đến khi hai chân Đạo hoa chạm đất, Tiêu Ngọc Dương cũng không buông Đạo hoa ra, mà là ôm nàng thuận thế xoay vòng.
Đạo Hoa hoảng sợ, vội vàng ôm cổ Tiêu Ngọc Dương.
Nghe được Tiêu Ngọc Dương phát ra tiếng cười thoải mái, Đạo Hoa cũng không khỏi nở nụ cười.
Tiêu Ngọc Dương cười lớn ôm Đạo hoa xoay vài vòng mới dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT