Thấy Nhan Văn Đào đồng ý, Tiêu Ngọc Dương nắm lấy tay Đạo Hoa, trực tiếp cõng nàng lên lưng: “Được rồi, xuống núi.”
Nhìn Tiêu Ngọc Dương nhẹ nhàng đi lại, mặt mày hớn hở, thần sắc Nhan Văn Đào có chút hoảng hốt.
Ở trước mặt người ngoài hắn luôn không giận tự uy cùng thói quen trầm ổn, tựa hồ chỉ có ở trước mặt Đạo hoa mới có thể giống một thiếu niên tùy ý.
“Nhan Tam Gia, đi rồi.”
Thấy Nhan Văn Đào đứng bất động, Đắc Phúc cười nhắc nhở một tiếng.
Nhan Văn Đào hoàn hồn, cất bước đi xuống dưới.
Phía trước, Đạo Hoa nằm sấp sau lưng Tiêu Ngọc Dương thỉnh thoảng quay đầu nhìn Nhan Văn Đào, bị tam ca nhà mình nhìn, nàng luôn có loại cảm giác quẫn bách như tình yêu sớm bị bắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play