6.

Đây là cuốn tiểu thuyết (thoại bản) nổi tiếng hai năm trước ở kinh thành

Nổi tiếng là bởi bên trong truyện đó viết đủ loại miêu tả hương diễm (20), sắc mà không dâm, mị mà không tục, hở mà lại kín.

Nhưng mà người viết vẫn vô cùng thần bí, theo như lời đồn đoán, cũng là lời giải thích rộng rãi, thì đó là một lãng tử dày dặn kinh nghiệm tình trường, sau khi gia đạo sa sút, mới viết sách để lấy tiền sinh sống qua ngày.

Nói rõ ra là chuyện kể về Vương gia bá đạo và tiểu cung nữ bướng bỉnh, hắn đuổi nàng trốn, ngược suốt mười tám quyển sách, cuối cùng Vương gia chết vì người hắn yêu.

Ta buổi đêm đọc đến kết thúc truyện, khóc sưng hết cả mắt.

Anh Nương cầm khăn, giọng lí nhí như muỗi kêu: “Vâng ạ”

Nàng nói là do lúc đầu bọn tiểu nha hoàn đùa giỡn với nhau, ai ngờ sau đó càng viết càng hay, Cố Diễm giúp nàng giấu tên liên hệ với nhà sách.

“Làm sao ta biết là sẽ có người xem…” Giọng nàng nói càng ngày càng nhỏ “Lại còn nhiều người xem như vậy”

Ta trợn mắt há hốc mồm (21), làm sao cũng không thể nào có thể nghĩ được mỹ nhân trong trẻo lạnh lùng đoan trang trước mắt này lại có liên quan tới những câu chữ làm cho người ta mặt đỏ tai hồng kia.

Cuối cùng Anh Nương cúi đầu tiễn ta ra khỏi phòng nàng, nhưng phải đồng ý với điều kiện của ta, sẽ tiếp tục viết một kết cục có hậu cho cuốn tiểu thuyết đó.

Đầu óc ta choáng váng, tâm tình ta phức tạp bị nàng đuổi ra khỏi cửa, phải mất nửa ngày mới vui vui vẻ vẻ trở về viện của mình.

Vương gia cùng với tiểu cung nữ khiến ta đau đớn tâm can là giả, Anh Nương là thật.

Nàng đúng là hòa thượng có thể chạy nhưng miếu không chạy được (22)

Bữa tiệc tối Tết Nguyên Tiêu.

Nhóm mệnh phụ phu nhân đều ở noãn các (23) chờ tuyên chỉ (24) đi vào

Anh Nương đứng ở phía sau ta ba thước, mi xem mắt, mắt xem mũi, mũi nhìn tim. (25)

Những phu nhân quen biết với ta nhìn thấy, đều tấm tắc khen ngợi, ánh mắt nhìn về phía ta tràn ngập sự kính nể.

“Nghe nói ngươi mấy ngày trước xử lý kỹ nữ kia, ta nghĩ một cô dâu mới như ngươi cũng là không dễ dàng. Hiện giờ thấy vị này cũng là người có thân phận, thế mà với ngươi lại dễ nói chuyện như vậy.”

“Ai da, không nghĩ tới bao nhiêu tỉ muội khuê các như thế, Thôi tam nương lại là người có thủ đoạn nhất”

Ta chỉ ngồi chăm chú uống trà, không ngờ lại không phòng bị mà nghe được câu cuối cùng, bị sặc nước, vừa đứng lên vừa ho khan mãnh liệt.

Vừa mới chuẩn bị giải thích, một cung nữ ở ngự tiền hướng về phía ta hành lễ, “Bệ hạ cùng nương nương triệu Huyện chủ qua đó một chuyến.”

______

(20) Hương diễm: ướt át, ý là những cảnh nóng bỏng. Cái đoạn đó tả rất hay, mình không chuyển thuần Việt, ví như Sắc mà không dâm (có ân ái nhưng không bị dâm đãng bẩn thỉu), mị mà không tục (quyến rũ mà không dung tục).

(21) Ý là vô cùng ngạc nhiên

(22) Bào đắc liễu hòa thượng bào bất liễu miếu: Hòa thượng có thể chạy được nhưng miếu không thể chạy, trong đây thì ý là, Anh Nương có mà chạy lên trời, Tri Ý sẽ ép nàng phải viết kết thúc có hậu, nếu không thì chết với nàng (Đây gọi là bất thình lình đu idol thành công. J))

(23) Noãn các: phòng ấm áp có lò sưởi

(24) Tuyên chỉ: Chờ đến lượt vào để lạy chầu làm lễ

(25) Ý là nhìn xuống dưới không biết làm gì, tỏ vẻ rất ngoan ngoãn dễ bảo, mình không biết khi chuyển ngữ thì phải dùng thành ngữ hay cụm từ nào cho phù hợp (Ai có thì chỉ mình nhen)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play