1.
Ta còn chưa gả qua cửa, tiểu thiếp của Cố Diễm đã là tứ phẩm cáo mệnh rồi.
Hắn là đại anh hùng viễn chinh Mạc Bắc, cũng là triều thần tôn quý nhất mới được sắc phong của đương kim triều đình, chạm tay có thể bỏng.
Ở bữa tiệc mừng công, bệ hạ hỏi hắn muốn được ban thưởng cái gì, bình thường lúc này sẽ nói vài câu một lòng trung quân ái quốc, không còn mong muốn gì khác.
Cố Diễm lại trực tiếp quỳ xuống, trước mặt tất cả mọi người, nói từng chữ:
“Anh Nương làm bạn với thần nhiều năm, vi thần muốn cho nàng một danh phận.”
Lời này vừa nói ra, các đại thần quyền quý có ý muốn kén rể cho con cháu ngay lập tức trở nên lạnh lòng.
Thiên vị thiếp thất như thế, nữ nhân qua đó làm sao có được ngày lành?
Ba ngày sau, bệ hạ phái người đi đến trước nhà chúng ta tuyên chỉ, Thôi gia đích nữ, dịu dàng hiền lương, sắc phong Huyện chủ, vài ngày nữa thành hôn với Uy Bắc Hầu Cố Diễm.
Ta thuận theo tiếp nhận thánh chỉ, quỳ gối tạ ơn.
Bước theo sau công công trong cung, mẹ ta cau mày lo lắng.
“Nghe nói hậu viện của Uy Bắc Hầu không an bình, ngoài Anh Nương kia, còn có một người nữa là hoa khôi thanh lâu, được hắn chuộc thân hồi còn ở phương Bắc, cũng rất được sủng ái”
“Mẹ không cầu con có hiển quý nhà cao cửa rộng, chỉ cần thuận vợ thuận chồng sinh sống yên ổn là tốt rồi, hiện giờ lại…”
Hoàng đế ban hôn, không được có ý kiến, mẹ ta cố gắng nuốt xuống sầu lo, chỉ thở dài một tiếng.
Ta an ủi người, “Bệ hạ coi trọng nhà chúng ta là chuyện tốt. Hơn nữa, cha cũng đã từng nhắc đến thái độ làm người của Uy Bắc Hầu, là chính nhân quân tử.”
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng ta cũng không có gì chắc chắn.
Làm gia chủ gia đình quyền quý cũng khó có thể quản được chuyện phụ nữ oanh yến nơi hậu viện.
Cha mẹ ân ái, ta lại là con gái út, hai anh trai đều lớn hơn ta rất nhiều, từ khi ta còn nhỏ đã ra ngoài làm việc. Trong nhà ta sinh hoạt đơn giản, không có việc tranh thủ tình cảm nơi hậu viện.
Nhưng mà, theo như chỗ của các a thẩm a di (1), ta cũng học được một chút ít cách sống chung của thiếp thất và chủ mẫu.
Vợ lẽ nàng hầu cho dù là sinh con nối dõi hay thậm chí được quyền chưởng gia (2) cũng được, đều không uy hiếp được vị trí chủ mẫu.
Nàng sinh con gái, nếu ngươi thích thì ôm đứa nhỏ về nuôi, nếu không muốn thì cứ làm theo quy định.
Dù sao trong phủ này tất cả công tử tiểu thư đều chỉ có một mình ngươi là mẫu thân.
Nếu nàng nắm quyền chưởng gia, ngươi cứ coi nàng như là bà quản gia.
Dù sao thì khế đất, khế nhà hay khế người (3) thì đều nằm trong tay ngươi, cho nàng một chút lợi ích nhỏ cũng không sao.
Kiêng kỵ nhất một điều.
Là không được sinh tình với gia chủ.
Chữ tình khó nói, từ xưa đến nay không ít người vì tình mà mê muội. Ở hậu trạch, đó là làm gia chủ mà sủng thiếp diệt thê, làm thiếp mà vượt quá bổn phận.
Mà hai phòng thiếp thất của Cố Diễm, một người được hoàng đế phong cáo mệnh phu nhân, một người là hoa khôi danh kỹ cùng chung hoạn nạn.
Thoạt nhìn thì ai cũng đều là tình thâm nghĩa trọng.
___
(1). A thẩm, a di: thím, dì
(2). Chưởng gia: quản lý gia đình và chi tiêu trong nhà
(3) Địa khế, vật khế nhân khế: giấy nhà đất, giấy chứng nhận đồ vật, khế ước bán thân