Trần Thư Sâm bị liếc mà rùng mình, vội vàng thu liễm ý cười, ngồi thẳng nghiêm chỉnh. Cả trên đài lẫn dưới đài, mọi người đều bị động tác có chút ái muội của bọn họ mà trợn mắt há hốc mồm.
Lư Cầm Tuyết cũng kinh ngạc mà há hốc mồm, không rõ Đỗ Dư Mân vì cái gì mà dám to gan như vậy.
Chẳng lẽ sẽ không sợ netizen “phun nước miếng” chết hắn sao?
Nếu Đỗ Dư Mân có thể nghe thấy suy nghĩ trong lòng Lư Cầm Tuyết, nhất định cậu sẽ cười rồi nói với cô rằng: Không sợ.
Sợ cái gì chứ?
Cậu lại không phải nguyên chủ, tất nhiên không sợ toàn mạng chửi, phong sát hay đóng băng sự nghiệp.
Chỉ cần có thể làm Lương Hoài Du tức chết là được.
Thanh niên lùi một bước, vô tội mà hướng về nam nhân cao hơn mình nửa cái đầu mà chớp chớp mắt.
Khóe môi Lương Hoài Du hơi cong lên 1 chút, nhưng Đỗ Dư Mân lại nhìn rất rõ ràng. Nụ cười đó chỉ là vẻ mặt ngoài, không hề chạm đến đáy mắt.
“Đây là cách mà cậu báo đáp của sao?” Nam nhân nói.
Đỗ Dư Mân đi lướt qua hắn, mềm nhẹ mà trả lời: “Chưa đâu.”
Thời điểm hai người trở lại khu vực ngồi, Trần Thư Sâm vẫn còn cúi người, cười đến hết sức vui mừng.
Khó có cơ hội mà thấy bộ dạng chịu thiệt của Lương Hoài Du, Trần Thư Sâm hứng thú dạt dào nhìn chằm chằm không rồi mắt.
Lương Hoài Du nghiêng mắt lạnh nhạt liếc hắn một cái.
Trần Thư Sâm bị dọa cho ngừng cười. Rốt cuộc cũng không dám đắc tội Lương Hoài Du.
Trần Thư Sâm thật sự khâm phục Đỗ Dư Mân. Dám công khai khiêu khích Lương Hoài Du như vậy, hắn cũng chưa từng gặp qua người như vậy.
-
Đoàn phim vì bảo đảm thời gian quay phim, đem lễ khai máy và chụp tạo hình diễn viên để làm áp phích diễn ra cùng một ngày.
Sau khi kết thúc lễ khai máy, Đỗ Dư Mân được đưa vào phòng hóa trang.
Bởi vì tính tình nguyên thân hỉ nộ vô thường, nên đã liên tiếp khiến 2 trợ lý bỏ việc, cho nên tạm thời bên người Đỗ Dư Mân không có người chăm sóc. Chuyên viên trang điểm gọi thêm 2 người vào hỗ trợ, khoảnh khắc nhìn mặt Đỗ Dư Mân, họ nhất thời không biết nên bắt đầu từ đâu.
Da của Đôc Dư Mẫn trắng đến mức không cần thoa thêm kem gì, đường chân mày đẹp đến mức không cần chỉnh sửa thêm gì.
Sau khi chuyên viên trang điểm và tạo hình thảo luận cuối cùng cũng chỉ là tô vài nét son lên môi Đỗ Dư Mân, lấy cây trâm cài búi tóc đen dài của cậu lên, ngay cả tóc giả cũng không cần dùng đến.
Ở phòng hóa trang, một đám người vây quanh cậu mà tấm tắc cảm thán: “Vốn dĩ tưởng phải hóa trang nhiều, không nghĩ tới lão sư ngài giống với nhân vật gốc như vậy.”
“Còn phải là dựa vào tay nghề của mọi người.” Đỗ Dư Mân cười ôn hòa.
Chuyên viên trang điểm vội vàng xua tay: “Anh cũng đừng khiêm tốn, thời điểm ở lễ khai máy, mọi người đều khen anh đẹp.”
“Phải không?” Đỗ Dư Mân nhướng mày, chỉ coi lời của đối phương là lời khách sáo.
Rốt cuộc vừa rồi ở lễ khai máy, hắn công khai dựa sát Lương Hoài Du. Dựa vào sức ảnh hưởng của hắn ta, mình không bị fans của tên đó mắng chết đã là may mắn rồi.
Thấy Đỗ Dư Mân không tin, chuyên viên trang điểm vội vàng lấy di động cho cậu xem: “ Này, anh nhìn xem, fans đều nói anh là thần nhan đó.”
Đỗ Dư Mân theo lời nhìn lại, phát hiện trên trang cô mở là cảnh cậu cùng Lương Hoài Du ở lễ khai máy.
Trong hình cậu dùng ngón tay cầm cây bút, mỉm cười đặt chiếc bút máy vào túi áo vest của Lương Hoài Du. Nam nhân cao lớn rũ mắt xuống, từ góc độ không thể nhìn rõ biểu tình của đối phương, chỉ có thể thấy thoáng qua nụ cười khẽ nhếch nơi khóe môi.
Hình ảnh ấy mang đến cảm giác ái muội huyền bí đầy bộ dạng lãng mạn, thế nhưng ẩn sâu bên trong là cơn sóng dữ đang cuồn cuộn, là lưỡi kiếm sẵn sàng rút ra khỏi vỏ.
Đỗ Dư Mân đưa tay che miệng khẽ bật cười.
Đây là hiệu quả cậu muốn.
Nếu Lương Hoài Du nhìn thấy tấm ảnh chụp ái muội như vậy, liệu có tức chết không đi?
Bên dưới bức ảnh là bình luận của cư dân mạng. Đỗ Dư Mân tùy tiện lướt xem, thấy một màn “a a a” tràn ngập màn hình.
[ a a a a a ta đã chết, ngón tay của người nào dài quá, trắng quá, thon quá, muốn liếm a! ]
[ hai người bọn họ đây là đang làm gì! Chỉ là trả bút máy thôi mà, kém chút nữa làm tôi chảy máu mũi. ]
[ mlem mlem, eo Đỗ Dư Mân thực thon a! Cảm giác một tay Lương Hoài Du có thể ôm trọn đây. ]
[ Sinh viên khoa học tự nhiên không nhịn được phải chường mặt ra đây, đã biết Lương Hoài Du thân cao là 1 mét XX, trong ảnh Đỗ Dư Mân tựa hồ hơi thấp vài centimet, lấy khoảng 181cm thì vòng eo hắn là 181 trừ 2 giảm 11, ước chừng dao động ở 5% so với con số đó. ]
Lời này nói ra, toàn bộ khu vực bình luận đều bị dẫn dắt theo hướng đi kỳ lạ.
Các đại lão ăn dưa bắt đầu sôi nổi ngoi lên, bắt đầu dùng đủ loại phương pháp từ góc độ mặt trời, đến chiều dài micro, cùng với sin định lý sin cos để chứng minh rằng “tay Lương Hoài Du có thể ôm trọn eo Đỗ Dư Mân”
Cuối cùng kết luận chính là ——
Mẹ nó eo Đỗ Dư Mân thật quá nhỏ, thật muốn sờ.
Đáng nói Đỗ Dư Mân còn khá nổi tiếng vì sự kiện leo giường lần trước, nhưng giờ đây người ta cho rằng anh đang tạo ra đề tài hot cho bộ phim, nhưng không có người chú ý.
Đỗ Dư Mân nhìn một đám người trên mạng bàn luận eo của chính mình mà khí thế ngất trời, không biết nói gì.
Ai muốn để tên chó Lương Hoài Du nắm lấy eo chính mình chứ.
Chuyên viên trang điểm vừa chỉnh lại tóc mái cho cậu, vừa hạ giọng nói: “Bất quá anh cùng Lương ảnh đế thật sự rất có cảm giác cp! Không biết tin đồn có đúng không?”
Đỗ Dư Mân cảm thấy hứng thú mà nghiêng đầu: “Tin đồn gì?”
“Chính là sự việc anh cùng Lương ảnh đế đêm đó nha!” Nhắc tới chuyện bát quái, mặt của máy cô phụ trợ trang điểm lập tức sáng rực lên, hưng phấn mà xen vào, “Chúng em nhưng đều nghe nói! Lương ảnh đế đem anh——”
“Đem ta?”
Không đợi chuyên viên trang điểm ngăn cản, mấy cô gái trẻ đã đỏ mặt nói: “Đem anh ấn ở trên tường, đầu tiên dịu dàng vuốt ve eo và lưng anh, tiếp theo thô bạo xé rách quần áo của anh, rồi hôn lên vai anh!”
Đỗ Dư Mân vẫn giữ nụ cười: “… tin đồn này các chị từ nơi nào nghe đến?”
Cô trợ thủ thành thật mà lắc đầu: “Không biết, nhưng là gần nhất mọi người đều đồn thế. Ừm, giống như sau lúc thử vai liền có.”
Nhắc tới thử vai, Đỗ Dư Mân bỗng dưng nhớ tới, chính mình lúc ấy hình như là bịa đặt một đống lời nói vô căn cứ.
Không nghĩ tới mọi người đều tin……
Hơn nữa cư nhiên càng truyền càng thái quá!
Không chờ Đỗ Dư Mân trả lời tin đồn, người nghe lén sau cửa liền không nhịn được vọt vào tới:
“ Nói bậy! Tất cả đều là nói bậy!”
Mọi người trong phòng đều đồng loạt nhìn lại, chuyên viên trang điểm nhận ra đối phương: “Tiểu Chu?”
Người đến chính là trợ lý bên cạnh Lương Hoài Du.
“Là ta.” Tiểu Chu đẩy kính đen, thở phì phì mà trừng mắt Đỗ Dư Mân, nói: “Các ngươi đừng tin tưởng lời đồn! Điều thái quá như vậy mà cũng có người tin sao?”
Nói đến bắt quái của người khác lại bị trợ lý của đối phương nghe thấy, hơi chút phần xấu hổ.
Mà người bị Tiểu Chu trừng mắt lại ngồi thẳng lưng trên ghế, không chút hoang mang.
Đỗ Dư Mân biết rõ lời nói dối khi được che nửa lộ nửa mới càng dễ dẫn người hiểu lầm. Hắn mặt mày nghiêm chính, phụ họa nói: “Đúng vậy, lời đồn chỉ là giả.”
Vốn dĩ đám người chuyên viên trang điểm chỉ bán tín bán nghi về tin đồn, nhưng thấy Tiểu Chu cùng Đỗ Dư Mân đều vội vã phủ nhận, họ ngược lại đối nội dung trong đó tin vài phần.
Thấy bộ dáng các nàng đều như suy tư gì, Tiểu Chu tức khắc sốt ruột: “ Ông chủ không có khả năng sẽ sờ hay hôn anh ta được!”
“Đúng vậy.” Đỗ Dư Mân cười tủm tỉm mà nói tiếp, “ Đêm đó anh ấy không có sờ ta eo, cũng không có hôn lên bả vai ta, càng không thèm muốn sắc đẹp của tôi đâu.”
“Vốn dĩ không có gì!” Tiểu Chu bị cậu làm cho phát điên, “ Ông chủ cùng anh căn bản không có quan hệ gì!”
Đỗ Dư Mân nghiêm túc gật đầu: “Chúng tôi ngoại trừ cùng nhau đóng phim, cũng không bất luận tư tình gì.”
“Anh!”
Tiểu Chu bị da mặt dày của người này làm tức đến suýt chút rơi nước mắt.
Đồ vật của hắn cũng không cầm, bặm môi nhanh chạy đi.
Này là tức giận chạy mất rồi đi?
Kinh nghiệm của người trợ lý này so với ông chủ tâm cơ của hắn thì có vẻ thật sự thua xa nhiều.
Đỗ Dư Mân giống như khó hiểu mà quay đầu hỏi: “Như thế nào chạy? Ta nói sai cái gì sao?”
“Đương nhiên không có.” Cô trợ lý trẻ ngay thẳng mà lắc đầu, “Ai biết cậu ta có phải chột dạ hay không.”
Dù có làm trợ lý Lương Hoài Du khóc, Đỗ Dư Mân cũng không có chút nào áy náy nào.
Hắn im lặng mà tùy ý đội ngũ chuyên viên trang điểm và tạo hình cho mình, chờ đợi người nào đó tự tìm mình gây phiền toái.
Nhưng mà, mãi cho đến chụp xong ảnh tạo hình cá nhân, đối phương cũng không có xuất hiện.
Ở khoảng thời gian nghỉ ngơi, một nhân viên công tác đỏ mặt đưa cho hắn nước khoáng. Đỗ Dư Mân mở ra nắp chai uống hai ngụm, bằng vào thính lực tốt, anh nghe thấy đạo diễn Phạm Quốc Cường đang hỏi:
“ Sắp chụp ảnh chung của hai người, Lương Hoài Du đâu rồi?”
“Hình như là vì tạo hình có chút vấn đề, hắn cố ý dặn dò em báo ngài, khả năng phải chụp lại vào ngày mai.”
“ À, tạo hình xác thật là quan trọng, bảo ekip tạo hình không cần phải quá gấp gáp, cứ từ từ điều chỉnh.” Phạm Quốc Cường nói, “Trước hết để các diễn viên về khách sạn nghỉ ngơi đi.”
Biết Lương Hoài Du trước mắt tạm thời không ở đây, Đỗ Dư Mân phủi phủi ống tay áo, không còn thú vị mà đứng lên.
Cậu tùy tiện lấy khăn giấy ướt lau mặt, tùy tiện lau sơ qua mặt rồi về khách sạn. Trên đường về, cậu nhìn đến tin nhắn chưa kịp đọc mà Vương Lập gửi cho cậu, nói về việc đã tìm trợ lý mới cho Đỗ Dư Mân.
Đỗ Dư Mân nhắn trả lời hắn: “ Tôi cho rằng anh sẽ hỏi tình hình ở lễ khai máy chứ.”
Vương Lập sống không còn gì luyến tiếc mà nói: “ Tôi hỏi thì cậu có thể thay đổi không?”
Đỗ Dư Mân cười rộ lên, dứt khoát mà cho phủ định trả lời: “Không thể.”
“Thế tôi còn hỏi làm gì?” Vương Lập thực nhanh đã nhắn tin lại, “Được rồi, biết cậu yêu Lương ảnh đế đến thâm trầm muốn ngừng mà không được rồi, chính cậu tự biết chừng mực là được.”
“Muốn ngừng mà không được?”
Đỗ Dư Mân nhếch môi đọc ra bốn chữ này.
Từ góc độ nào đó mà nói hắn đối Lương Hoài Du thật đúng chính là “Muốn ngừng mà không được”.
Đỗ Dư Mân vừa mới quay chụp son môi còn chưa được lau sạch sẽ, màu đỏ nhạt vẫn còn lưu lại ở cánh môi, khoé môi khẽ nhếch lên phảng phất là tình ý miên man. Thời điểm đi qua cửa khách sạn, có không ít người đưa mắt qua trộm đánh giá.
Thang máy chậm rãi hướng lên, cuối cùng ngừng ở tầng mà đoàn phim đã đặt trước.
Đỗ Dư Mân tay kẹp thẻ phòng, lạ lẫm mà tìm kiếm số phòng thuộc về mình.
Cửa cầu thang thoát hiểm không đóng kín, ánh đèn đèn dẫn lối thoát hiểm hắt ra từ khe cửa, phảng phất có bóng người ở ẩn núp.
Đỗ Dư Mân lạnh lùng nhìn chỗ đó, không chút để ý mà đi qua, dùng thẻ phòng gõ gõ lên cánh cửa chống cháy.
Từ phía sau vang lên tiếng cười sung sướng: “Đoán sai rồi nha.”
Đỗ Dư Mân cũng cười theo, đột ngột xoay người, dùng khuỷu tay húc vào eo đối phương.
Đáng tiếc người kia cũng không phải dạng vừa , nghiêng người tránh đòn tập kích, khoá hai tay Đỗ Dư Mân ra sau, ôn nhu hỏi:
“Nghe nói tôi sờ soạng cậu? Để đương sự ta tới hỏi một chút…… Ta đã sờ cậu chỗ nào rồi?”