Có lẽ bởi vì Tống Khinh La đã gieo cho Quý Nhạc Thủy hy vọng việc này có thể giải quyết được nên trạng thái tinh thần của Quý Nhạc Thủy lập tức tốt lên rất nhiều, cả người phấn chấn hẳn, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Tống Khinh La, hận không thể nhìn ra một cái động trên người anh.
Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Quý Nhạc Thuỷ, Tống Khinh La vẫn rất lạnh nhạt. Anh nói Quý Nhạc Thuỷ vào ở cũng được, nhưng cái nhà này chỉ có thể ở một người, nên trong thời gian Quý Nhạc Thuỷ tu dưỡng tinh thần, anh sẽ sang phòng bên cạnh ở.
Quý Nhạc Thuỷ: "Ý anh là hai chúng ta đổi chỗ cho nhau, tôi ở phòng này, anh sang phòng bên?"
Tống Khinh La: "Đúng vậy."
Quý Nhạc Thuỷ: "Nhưng làm sao tôi ở nhà anh được?" Cậu ta thận trọng hỏi: "Nếu anh không muốn, tôi cũng không ép..."
Tống Khinh La liếc cậu ta, phun ra bốn chữ: "Lấy độc trị độc."
Quý Nhạc Thuỷ: "..." Nghe không hiểu lắm, nhưng hình như rất lợi hại.
Lâm Bán Hạ ngồi bên cạnh chợt hiểu ra một chút. Cậu nhìn những cái rương xếp ngay ngắn trong phòng, cẩn thận hỏi: "Anh Tống, nếu Nhạc Thuỷ bất cẩn mở rương ra thì...?"
Tống Khinh La: "Hoặc là cậu ta về nhà ăn cơm, hoặc là cả làng đến nhà cậu ta ăn đám ma."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play