Quý Nhạc Thuỷ chạy quá nhanh nên Lâm Bán Hạ không kịp phản ứng, chỉ thấy cậu ta như biến thành một làn khói rồi chạy biến mất dạng. Cậu ngây người tại chỗ, ngơ ngác nhìn gậy phơi quần áo không có đất dụng võ trong tay mình, sau đó lại liếc căn phòng phía sau. Thanh âm hí khúc vẫn đang xướng lên, đang hát tới đoạn: "Cha tu chính đạo cưỡi hạc đi Tây, mẹ bị Diêm Quân bắt về địa phủ..."
Lâm Bán Hạ suy nghĩ một chút, quay người bước đến trước cửa phòng ngủ nhìn lại bên trong một lần nữa. Bà lão vẫn ngồi trên ghế bập bênh, con mèo kia ngoan ngoãn nằm trong lòng bà ta, thỏa mãn kêu meo meo. Lâm Bán Hạ lại nghĩ xem có nên vào hay không thì ai đó nhẹ nhàng vỗ một cái vào bả vai cậu.
Lâm Bán giật mình, lập tức quay đầu lại. Hoá ra là người quen, Lý Tô đứng sau lưng đang kinh ngạc nhìn cậu.
"Sao anh/ cậu lại ở đây?" Họ hai miệng một lời, đồng thanh hỏi một câu.
"Quý Nhạc Thuỷ nói là thấy Tống Khinh La bị hai người lạ mặt đưa vào tòa nhà này." Lâm Bán Hạ quyết định giải thích trước: "Bọn tôi sợ anh ấy gặp chuyện không may nên chạy sang đây."
Lý Tô "ồ" một tiếng: "Tôi với anh ta đến đây để xử lý vài việc." Anh ta cười nói: "Người lúc nãy vừa chạy vừa kêu bên ngoài là bạn cậu à? Làm tôi giật cả mình."
"Ừm." Trong tiếng hí kịch quỷ dị, cuộc đối thoại của hai người bình tĩnh đến dị thường, bầu không khí nhất thời có hơi quái đản, có điều Lâm Bán Hạ vẫn hồn nhiên không nhận ra: "Trong phòng... xảy ra... chuyện gì vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play