Góc xàm xí: tui cứ typo tên bạn thụ từ Tiết Hựu Bạch thành Tiết Hữu Bạch = )))
---------------------
Thế là, Tiết Hựu Bạch trơ mắt nhìn chiếc thuyền nhựa của con người ngày càng rời xa cậu, còn phía sau cậu, cách đó mấy chục mét là khu rừng tảo bẹ khổng lồ, nơi có một đàn rái cá biển.
Thuyền của baba tiểu rái cá biển cũng không rời đi quá xa, ít nhất là bằng chỉ số thông minh của nhân loại Tiết Hựu Bạch, cậu có thể phát hiện đối phương dường như đang quan sát mình. Chắc là đang quan sát xem con rái cá biển nhỏ được thả về có được đàn mới chấp nhận hay không.
Tiếp theo, chính là hành trình một mình của Tiết Hựu Bạch…… À không, một hành trình của một con rái cá.
Tiết Hựu Bạch ngừng cái hành động xoay vòng vòng làm nũng đáng xấu hổ, bơi đến gần khu rừng tảo bẹ khổng lồ, không xa không gần quan sát mấy con rái cá biển đang nằm ngửa trên mặt biển cách đó không xa, có con đang ăn gì đó, có con đang ôm con, có con đang chải lông, có con đang chậm rãi bơi, trông rất thoải mái.
Những rái cá biển đó thân hình chừng một mét bốn tới năm, so với Tiết Hựu Bạch mới bảy tám tháng mà nói thì đã là quái vật khổng lồ, thân thể Tiết Hựu Bạch nhỏ, nếu cứng đối cứng hẳn là đánh không lại đối phương. Tiết Hựu Bạch đi lên phía trước lại thử nhìn nhìn, nhóm rái cá biển cũng chú ý tới cậu.
Tiết Hựu Bạch cũng không liều lĩnh đi về phía trước, cậu không rõ lắm chính mình có cùng đàn hay không, cậu sẽ thử xem đàn có thể tiếp thu mình không. Nói như vậy, rái cá biển sáu tháng liền có thể độc lập đi kiếm ăn, khi rái cá biển mẹ vứt bỏ hài tử thì nó lúc này đã có thể dung nhập đàn mà sinh hoạt.
Trước mắt tộc đàn này không lớn, chỉ có hai tới ba mươi con, thoạt nhìn đây là tộc đàn rái cá biển duy nhất gần đây —— đây chính là nguyên nhân nhân viên trạm cứu trợ chọn nơi này thả cậu.
"Rột rột" Tiết Hựu Bạch còn đang suy nghĩ làm thế nào dung nhập tộc đàn, bụng đã reo.
Loại động vật rái cá biển này có trí tuệ lại thông minh, cơ hồ cả đời đều sinh hoạt trong biển. Rái cá biển có da lông rắn chắc dày đặc, là động vật có lông tối cao trên thế giới, đồng thời nó còn có một hạng nhất thế giới khác — là động vật có sức ăn lớn nhất trên địa cầu.
Mỗi một con rái cá biển hằng ngày đều phải tiêu hao mất một phần lớn thể trọng hải sản, có thể ăn luôn 50 con nhím biển. Cho nên, dù trước khi thả "tiểu rái cá biển" Tiết Hựu Bạch đã được cho ăn no, lái xe đi một đường, lại ngồi thuyền đi một đường, tiểu rái cá biển lại bắt đầu đói bụng.
Nhưng mà, tiểu rái cá biển được trạm cứu trợ cứu bên trong đã thay đổi, từ một con rái cá biển chân chính biến thành nhân loại Tiết Hựu Bạch. Tiết Hựu Bạch không quá biết cách rái cá biển kiếm ăn. Theo tư liệu cậu hiểu biết rái cá biển có thể lẻn vào đáy biển kiếm đồ ăn hơn mười mét thậm chí chục mét tìm kiếm con hàu, nhím biển, con cua và các loại thức ăn khác.
Thế nhưng làm một nhân loại chỉ biết bơi này đối với Tiết Hựu Bạch mà nói thì tuyệt đối là thử thách
Không thể cưỡng lại cơn đói, Tiết Hựu Bạch nằm ngửa trên mặt biển, từ xa lặng lẽ quan sát vài lần tư thế lặn xuống nước kiếm ăn của những con rái cá biển khác, cậu bắt chước theo, đột nhiên xoay người, lao đầu xuống biển.
“Ù ù ù……” Một con sóng lớn bất ngờ ập đến, Tiết Hựu Bạch không kịp phòng ngừa sặc một ngụm nước biển, trực tiếp bị sóng cuốn lộn vài vòng, rồi lại trôi trở về mặt biển.
Tình huống giờ phút này của cậu khái quát hai chữ: chật vật.
Tiết Hựu Bạch muốn tự kỷ.
Nhưng mà, cậu nhanh chóng phát hiện ra, cảnh chật vật vừa rồi của mình đã bị cả đàn rái cá biển ở đằng xa nhìn thấy hết. Cậu thậm chí còn cảm thấy, có con rái cá biển còn lắc đầu thở dài, như đang chê cười cậu vụng về.
Điều khiến Tiết Hựu Bạch suy sụp hơn là, cậu thấy một con rái cá biển nhỏ còn nhỏ hơn cả cậu, đang nằm trên bụng rái cá biển mẹ, sau đó nhảy xuống, lặn xuống biển, chẳng mấy chốc đã ngậm lên một con nhím biển, rồi ngoan ngoãn bò lại lên bụng rái cá biển mẹ.
Tiết Hựu Bạch: "...."
Cậu hết sức nghi ngờ, con rái cá biển nhỏ này cố tình làm cho cậu xem, đang ám chỉ cậu.
Sóng lớn mãnh liệt ập đến, bọt sóng lại táp mạnh vào mặt, Tiết Hựu Bạch nín thở không quen, theo bản năng há miệng, một ngụm nước biển trực tiếp tràn vào.
"Khụ khụ khụ....." Tiết Hựu Bạch bị sặc nước biển rồi.
Thanh âm "khụ khụ khụ" này là do góc độ nhân loại Tiết Hựu Bạch phiên âm ra, trên thực tế làm một rái cá biển vị thành niên thì thanh âm thực phát ra là "anh anh anh" vừa đáng thương lại vừa tủi thân.
Đám rái cá biển ở đằng xa trợn tròn mắt. Chúng lớn như vậy rồi, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy con rái cá biển nào không biết bơi lội, không biết lặn xuống nước, không biết bơi, không biết lặn thì làm sao mà lớn được như vậy?
Không chỉ có đàn rái cá biển choáng váng, ngay cả baba ở nơi xa không yên tâm đối với cậu trợn mắt há hốc mồm.
“Con số 1061 không biết lặn xuống nước kiếm ăn? Khi ở trạm cứu hộ, nó biết mà!” Baba loài người khẩn trương không thôi, quay đầu xin chỉ thị của lãnh đạo: “Con số 1061 không biết lặn xuống nước kiếm ăn, có khả năng sẽ chết đói, chúng ta có cần mang nó về không? Sau khi về, có thể liên hệ với thủy cung có điều kiện để nuôi dưỡng!”
Dù sao cũng là tiểu nhãi con hắn chăm sóc lâu như vậy, thân là baba, hắn tuy rằng hi vọng nhãi con trở về thiên nhiên tự do tự tại mà sinh hoạt nhưng nếu cục cưng nhỏ rái cá biển sinh tồn gặp nguy cơ thì không bằng trở lại thuỷ cung an toàn mà sống hết một đời.
Khi hắn cùng đội lãnh đạo đang rối rắm bỗng nhiên có trợ lý nhỏ hô lên một tiếng: "A, các anh xem!"
Baba tiểu rái cá biển theo hướng trợ lý nhỏ nhìn qua liền phát hiện có một con rái cá biển kích thước không sai biệt lắm với số 1061, đang từ từ tiếp cận số 1061.
Sau khi rái cá biển nhỏ tới bên người 1061, dùng miệng thử thăm dò củng củng số 1061. Số 1061 vừa mới bị sặc nước dường như không kiên nhẫn khi bị chạm vào mà ghét bỏ xoay người.
Rái cá biển nhỏ bị 1061 ghét bỏ cũng không từ bỏ, mà cái đuôi giống như mái chèo chậm rãi khua nước tiến lại gần bên người 1061.
Người phụ trách trạm cứu hộ trên thuyền nhựa lên tiếng: “Xem ra, đàn rái cá biển đã chấp nhận con số 1061, chúng ta đừng vội can thiệp, quan sát thêm đã.”
Baba nhân loại rái cá biển nhỏ gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Mà giờ phút này, Tiết Hựu Bạch biến thành rái cá biển nhỏ lại rất là bực bội.
Rái cá biển nhỏ bên người cùng cậu lớn lên không sai biệt lắm vẫn luôn dùng miệng chọt cậu, dù cậu đổi phương hướng để né tránh nó thì nó vẫn đi theo lại vẫn còn đang dùng miệng chọt cậu!
Cậu vốn dĩ đã đói bụng muốn chết mà con rái cá biển nhỏ vẫn làm phiền cậu!
Phiền chết đi được!
Tiết Hựu Bạch tức muốn hộc máu, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, cả người đầy tức giận, quay đầu hướng tới con rái cá biển nhỏ kia liền giương nanh múa vuốt khoa tay múa chân vài cái.
Cậu cho rằng cậu tức giận đã đủ doạ người nhưng cậu đã quên giờ phút này vẫn là một con rái cá biển vị thành niên, phát ra âm thanh "anh anh anb" như em bé kêu, không hề có chút uy hiếp nào.
Hành động giương nanh múa vuốt vẫy vẫy tay của cậu chỉ khiến cậu trông đáng yêu hơn mà thôi. Con rái cá biển nhỏ thích dùng miệng chọc cậu kia chẳng hề sợ hãi, thậm chí còn hiểu lầm rằng Tiết Hựu Bạch đang chơi đùa với nó, vui vẻ giơ hai tay lên xoay vòng vòng trên mặt biển.
Tiết Hựu Bạch: “....”
Con rái cá biển nhỏ luôn thích dùng miệng chọc người khác này sợ là một tên ngốc đi?
Sau khi hưng phấn xoay mấy chục vòng, rái cá biển nhỏ rốt cuộc cũng dừng lại, nó lại lần nửa thử tới gần Tiết Hựu Bạch lại dùng miệng chọc chọc cậu.
Tiết Hựu Bạch vừa mệt vừa đói lại buồn bực thì giờ phút này đã không còn tâm sức, một mắt nhắm một mắt mở, trực tiếp nằm ngửa trên mặt biển bắt đầu buông xuôi. Cậu hiện tại vừa mệt vừa đói, không muốn động.
Rái cá biển nhỏ vẫn luôn xoay vòng vòng bên cậu cũng không vì Tiết Hựu Bạch không để ý tới mình mà từ bỏ, lại lần nữa để miệng sát vào Tiết Hựu Bạch mà chọc chọc cậu.
Tiết Hựu Bạch nhắm mắt giả chết không thèm để ý nó.
Rái cá biển nhỏ thấy Tiết Hựu Bạch không phản ứng liền nóng nảy, dường như não vừa động một cái, trực tiếp quay đầu liền thuần thục mà lặn vào đáy biển.
Tiết Hựu Bạch: "...."
Má nó, đây là dùng các loại phương thức nhục nhã cậu không biết lặn xuống nước kiếm ăn sao, cười nhạo thì cười nhạo đi dù sao cậu đã đói đến không còn sức lực, cậu không muốn làm, cậu muốn buông xuôi!
A a a!
Rái cá biển nhỏ kia rất nhanh đã trở lại, dường như có chút nghi hoặc vì sao Tiết Hựu Bạch không cùng nó học cách lặn xuống nước?
Nó phát hiện Tiết Hựu Bạch đang lười biếng nằm trên mặt biển, không nhúc nhích xuôi theo dòng nước, tựa hồ có chút buồn rầu.
Vì thế nó lại đi qua dùng miệng củng củng Tiết Hựu Bạch.
Tiết Hựu Bạch rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, quay đầu nhìn về phía "phiền nhân tinh" này, muốn chửi ầm lên: "Luôn thích dùng miệng chọc người, cậu là Đỗi Đỗi sao? Có ánh mắt hay không hả, không thấy được tui chính là đang đói bụng không có đồ để ăn sao?"
Nhưng cậu còn chưa kịp rống lên liền thấy "Đỗi Đỗi" trước mắt này từ dưới nếp uốn nách móc ra một con hàu, đôi tay đưa lên trước mặt cậu ngoan ngoãn mà lễ phép đưa cho cậu.
Tiết Hựu Bạch: "!!!"
Cậu ngẩn người trong chớp mắt, theo bản năng duỗi tay nhận con hàu.
Nhìn phản ứng Tiết Hựu Bạch, rái cá biển nhỏ trở nên càng hưng phấn, lại nhanh chóng đào dưới nách mình, giống như là ảo thuật lại móc ra một con hàu, ngoan ngoãn mà giơ lên trước mặt Tiết Hựu Bạch.
Động tác này, tư thế này, ngoan ngoãn lại ngốc nghếch đáng yêu, Tiết Hựu Bạch vốn dĩ thích động vật nhỏ, tim cậu nháy mắt tan chảy, những khó chịu trước đó đều bị vứt ra sau đầu.
Cậu ôm hai con hàu, lễ phép mà nói với rái cá biển nhỏ câu "Cảm ơn", cũng không biết rái cá biển nhỏ có hiểu hay không.
Đại khái một lát sau rái cá biển nhỏ phát hiện Tiết Hựu Bạch không ăn, nghĩ nghĩ, tựa hồ rốt cuộc đã suy nghĩ cẩn thận xong, lại cúi đầu từ dưới nách mình móc ra một cục đá cầm đưa cho Tiết Hựu Bạch.
Mặt trên cục đá rõ ràng có dấu vết bị gõ qua hiển nhiên ngày thường rái cá biển nhỏ hay dùng.
Tiết Hựu Bạch trong lòng không hiểu sao có một tia cảm động, rái cá biển nhỏ trước mắt này thật hào phóng, không chỉ đem đồ ăn cho cậu mà cả hòn đá nhỏ nó thích cũng cho cậu.
Dường như là thấy Tiết Hựu Bạch lại bất động, biểu tình rái cá biển nhỏ trong ngơ ngác trong nháy mắt, sau đó hai đôi mắt tròn lại sáng lên một chút giống như bừng tỉnh đại ngộ.
Sau đó lại lặn vào biển.
Tiết Hựu Bạch cũng cảm thấy kì quái, từ trên mặt thấy rái cá biển nhỏ ngây thơ chất phác đáng yêu nhưng thật ra cậu không nhìn ra được cảm xúc của chúng nó mà cậu dường như có thể đọc hiểu cảm xúc rái cá biển nhỏ trước mặt.
Rất nhanh rái cá biển nhỏ từ dưới biển lại trồi lên, trong tay cầm một cục đá mới tìm được. Sau đó nó bơi tới bên người Tiết Hựu Bạch, nằm ngửa bên cạnh cậu, đem hòn đá nhỏ bỏ lên bụng lại từ dưới nách móc ra một con hào. Nó vẫy vẫy con hàu về phía Tiết Hựu Bạch, như đang làm mẫu cho cậu, sau đó giơ con hàu lên đập vào hòn đá trên bụng.
"Bịch bịch bịch... bịch bịch bịch..." Rái cá biển nhỏ nghiêm túc mà đập vỏ sò rất nhanh xác ngoài đã bị đập mở ra lộ thịt bên trong. Nó không ăn mà cầm trên tay, ngoan ngoãn mà đưa cho Tiết Hựu Bạch.
Tiết Hựu Bạch đã đói đến không còn sức lực nên cũng không khách khí nhận con hàu của rái cá nhỏ, một ngụm liền hút phần thịt mềm vào trong miệng.
Rái cá biển nhỏ thấy cậu ăn, lại từ dưới nếp uốn nách móc ra một con hàu lặp lại động tác vừa rồi.
Nó đập vài cái, rồi nghiêng đầu, ngốc nghếch nhìn Tiết Hựu Bạch.
Tiết Hựu Bạch lười biếng không nhúc nhích.
Con rái cá biển nhỏ giơ con hàu trong tay về phía Tiết Hựu Bạch, lại nhìn nhìn hòn đá trên bụng, ý bảo Tiết Hựu Bạch làm theo.
Tiết Hựu Bạch: Muốn buông xuôi, không muốn học.
Con rái cá biển nhỏ: “……”
Rái cá biển nhỏ tựa hồ bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, sau đó nhận mệnh tiếp tục giơ con hàu trong tay lên, "bịch bịch bịch" mà bắt đầu đập, sau khi đập mở liền chủ động đưa cho Tiết Hựu Bạch ăn.
Vì thế Tiết Hựu Bạch không hề có gánh nặng tâm lý mà một hơi ăn mười mấy con hào, đều là rái cá biển nhỏ đưa cho cậu. Nơi xa nhân viên trạm cứu trợ vẫn luôn quan sát, tui nhìn bạn, bạn nhìn tui, hai mặt nhìn nhau, nhất thời không ai nói chuyện.
Cuối cùng vẫn là baba nhân loại của số 1061 trợn mắt há hốc mồm mở miệng: "Nhãi con nhà ta đây là đang ăn cơm mềm lừa ăn lừa uống đi?"
-------------
Tác giả có lời muốn nói:
Đỗi Đỗi: Hành trình gian nan mang em bé to xác bắt đầu rồi
Tiết Hựu Bạch: tui không phải em bé to xác
·
Chú thích: Các tài liệu tham khảo về rái cá biển được lấy từ video về thế giới động vật và các tài liệu chữ khác nhau
————
Lẻn: hự hự, tui sắp chớt rồi, một chương hơn 3k6 từ.
Góc thắc mắc: tiếng kêu của rái cá biển ra sao nhở?