Edit: Phụng
Beta: Manerylin & Phụng

[Xin người làm nhiệm vụ [Thời Dư] chú ý, buff kỳ ngộ sắp kết thúc, thời gian còn lại: 0 phút 01 giây.]

[Buff kỳ ngộ kết thúc, thời gian còn lại: 0 giây.]

Mèo hệ thống ngồi xổm bên cạnh Thời Dư, vươn móng vuốt nhỏ vẽ một đường giữa không trung, lập tức một giao diện ảo mà chỉ mình Thời Dư nhìn thấy được mở ra ngay trước móng vuốt mèo: [Nói một cách công bằng thì lần này tuy mất một cái lưới, nhưng nhìn chung thu hoạch vẫn rất tốt.]

[Bắt đầu tổng kết phần thưởng nhiệm vụ.]

[Nhiệm vụ giới hạn thời gian [Kỳ ngộ! Cá lớn!] đã hoàn thành, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được [Xi măng vạn năng] x100, token x100.]

[Nhiệm vụ giới hạn thời gian [Kỳ ngộ! Cá siêu to!] đã hoàn thành, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được Cá giống quý hiếm x10, Cá giống hiếm x100.]

Thời Dư vừa nghe từng cái từng cái, vừa vô thức dùng chân nghịch nước, vài con cá nhỏ bị hấp dẫn, bơi vòng quanh chân cậu. Ban đầu phần thưởng hệ thống đưa ra còn khá bình thường, Thời Dư liên tục gật đầu, trong lòng rất hài lòng, mãi cho đến khi hệ thống nói:

[Nhiệm vụ giới hạn thời gian [Chạm trán! BOSS!] đã hoàn thành, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được Cá giống tuyệt thế x1, Gói mở rộng ao cá x1.]

[Nhiệm vụ [Mạng đầu tiên!] đã hoàn thành, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được Gói an ủi x100.]

[Nhiệm vụ [Double kill!] đã hoàn thành, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được Gói an ủi x300.]

[Nhiệm vụ…]

[Này này này!] Thời Dư lập tức cắt ngang hệ thống, nhướn mày, tiện tay túm lấy mèo cam nhấc lên, hai tay cầm lấy phần chân trước của nó rồi đưa ra ngoài mạn thuyền: [Bạn hiền, cậu cố tình đúng không? Double kill cũng tính là nhiệm vụ? Với lại, cái gói an ủi quái quỷ gì đây?]

Hệ thống lúc đầu vẫn chưa nhận ra có gì không ổn, còn tưởng rằng Thời Dư chỉ muốn ngang tầm mắt nói chuyện với mình thôi: [Gói an ủi ấy hả, như tên gọi thôi, an ủi cậu đã bị double kill… mở ra được rất nhiều vật liệu tốt luôn đó? Cậu còn không hài lòng cái gì?]

[Cậu nói thử xem?] Thời Dư đung đưa con mèo cam vài cái, thân thể con mèo vì trọng lực mà kéo dài ra thành một đường, hai chân sau quơ quào loạn xạ trong không khí, bụng mỡ núc ních mềm mại rung rung, vừa nhìn đã biết là một con mèo cực kỳ đầy đặn.

Mèo cam nheo mắt lại: [Bạn hiền, tham thì thâm đó! Mấy trăm cái gói này là tui lén tặng thêm cho cậu đấy, cậu còn—… Khoan, cậu định làm gì?]

Lúc này hệ thống mới nhận thức được tình cảnh của mình. Vì giả lập thân thể mèo, không tránh khỏi cũng có phản ứng bản năng tương tự, chỉ thấy toàn bộ lông mèo cam dựng đứng hết lên, giọng của hệ thống cũng bắt đầu run run: [Mẹ ơi, nhiều nước quá! Mau thả tui xuống! Đặt lại trên tàu ngay!!]

Thời Dư vui vẻ cười híp mắt, tiếp tục giơ con mèo lên cao như kiểu máy bay để nó lướt vòng vòng trong không trung, hệ thống: […Thời Dư tui chửi ông nội cậu á!]

[Ông nội tui, chắc chưa?] Thời Dư vừa vui vẻ chơi với hệ thống vừa nói: [Vậy lúc về tui đưa cậu đến chỗ ông nội tui chơi nhé?]

[Cút cút cút! Tui lén bù cho cậu thêm ba mươi gói an ủi nữa được chưa! Mau thả tui xuống đi!]

Thời Dư chớp chớp mắt, làm ra vẻ đặc biệt vô tội, đáng thương, uất ức, cảm thán: [Tui chỉ muốn chơi với cậu thôi mà… làm gì có ham muốn cái gói quà nào chứ! Bạn hiền à, hóa ra trong lòng cậu nghĩ tui là người như vậy sao? Hệ Hệ, tim tui đau quá đi!]

[Đừng gọi buồn nôn vậy chứ, ba trăm gói! Ba trăm gói luôn đó! Mau thả tui xuống!] Hệ thống gào lên.

Vừa nghe con số này bật ra, Thời Dư lập tức quay ngoắt lại, mặt không chút cảm xúc đặt mèo cam trở lại boong tàu: [Được, thỏa thuận xong.]

[…] [Tui biết ngay mà!!] Hệ thống căm hận bản thân tại sao vừa rồi theo bản năng lại biến thành mèo. Dù sao trong lòng nó, mèo ăn cá là thiên tính, rất phù hợp với cái hệ thống thu mua này, nhưng nó lại sơ suất mất một điểm—mèo sợ nước đó! Sao lúc đó không biến thành chó luôn đi! Chó có sợ nước đâu!

Nhưng giờ đã chọn rồi, sau này xác nhận luôn không đổi được nữa.

Tưởng tượng thôi cũng đủ biết sau này sẽ bị tên Thời Dư khốn kiếp kia vừa lừa vừa trấn lột mất bao nhiêu thứ!

Hệ thống tức đến mức kêu meo meo không ngừng.

Thời Dư chọt vào má nó một cái: [Nhanh lên, tranh thủ lúc bây giờ không ai, mở một lần hệ thống thu mua đi.]

“Meo meo meo meo!” Hệ thống theo bản năng muốn mỉa mai Thời Dư một câu, nhưng lại quên mất là nó đang ở thế giới thực không thể nói tiếng người, một chuỗi “meo meo” vang ra, đến bản thân nó cũng thấy nhục nhã. Thời Dư vẻ mặt ngơ ngác, lại chọt vào đầu nó thêm lần nữa: [Nghe không hiểu, nói tiếng người đi bạn hiền.]

Hệ thống như tro tàn lòng chết, không còn mặt mũi nào lặp lại lần nữa, đành phải phát ra âm thanh tự động: [Người làm nhiệm vụ [Thời Dư] yêu cầu mở hệ thống thu mua, mỗi lần mở sẽ trừ token: 5 điểm, thời gian mỗi lần mở là 15 phút, xin hỏi xác nhận mở hay không?]

[Xác nhận.] Thời Dư đáp một tiếng, năm token lập tức bị trừ khỏi tài khoản.

[Mở thành công hệ thống thu mua, thời gian còn lại 14 phút 59 giây.]

Hệ thống ủ rũ nói: [Được rồi, cậu muốn thu mua gì?]

Thời Dư đi tới giữa tàu, mở khoang nước sống ra. Cá trong khoang vừa thấy ánh sáng lập tức quẫy đuôi bơi loạn, nước văng tung tóe khắp nơi. Thời Dư nhanh tay lẹ mắt vớt ngay một con cá đối giá trị thấp ra ngoài, bỏ vào vợt đặt trước mặt hệ thống: [Nè, con này?]

Khoang nước sống là loại khoang nằm dưới đáy tàu cá, bên trong là nước biển được lưu thông tự nhiên. Bắt được cá tôm cua gì đó đều có thể ném thẳng vào đây nuôi giữ tươi, còn chẳng cần phải bơm oxy, cực kỳ tiện lợi—tất nhiên tàu của Thời Dư là loại cá nhân nhỏ lẻ, không được cao cấp hiện đại lắm. Ví dụ như tàu đánh cá viễn dương của anh họ năm của cậu còn được trang bị cả khoang đông lạnh, bắt được cá quý hiếm lập tức đông lạnh để tránh sau khi chết biến chất làm mất giá.

Đối với Thời Dư mà nói, khoang nước sống đã đủ dùng rồi—lúc cậu còn nhỏ công nghệ còn kém, khoang dưới đáy tàu là khoang nước chết, phải tự múc nước biển vào, lúc lên bờ lại phải tháo nút chuyên dụng để vệ sinh, mỗi lần dọn dẹp xong mệt gần chết. Bây giờ có khoang nước sống, chỉ cần mở van khi ra biển, dòng nước biển tự động cuốn đi các chất bẩn bên trong.

[Cá đối năm cân ba lạng, vượt năm cân, mỗi cân hai token, phần lẻ sau dấu phẩy không tính—cậu cũng có thể vớt hết cá cần thu mua ra một lượt, như vậy trọng lượng sẽ được cộng dồn tính tổng, sau khi tính tổng rồi phần lẻ cũng không tính.] Hệ thống trực tiếp mách mẹo cho Thời Dư, nhưng cậu lại lắc đầu, cười tủm tỉm nói: [Thu mua con này trước—tui muốn xem cậu thu mua kiểu gì.]

[Thì thu mua thế này chứ sao…] Hệ thống vừa dứt lời, mèo cam đã há to miệng, “ngoạm” một cái lên con cá đối, con cá lập tức biến mất. Mèo cam ợ một tiếng: [Sao hả, tiện lợi không?]

[Emmmm…] Thời Dư trầm mặc một lúc mới đáp: [Nhìn như đang xem phim kinh dị vậy á… kiểu ăn của cậu còn không bằng tui nộp trực tiếp cho hệ thống một cái “vèo” biến mất luôn còn sảng khoái hơn.]

Mèo cam phất phất móng, ỉu xìu nói: [Chủ hệ thống quy định như vậy, tui cũng hết cách.]

[Rồi được rồi.] Thời Dư lại mở một tấm ván khác trên boong, liên tục lựa cá đưa cho hệ thống thu mua, cậu cảm giác mới bận bịu một chút, mười lăm phút đã hết sạch. Thời Dư nhìn vào khoang nước, thấy cũng gần đủ rồi nên không mở thêm nữa.

Hệ thống nhanh chóng tổng kết token: [Lần thu mua này tổng cộng thu được 1202 token, sẽ phát vào tài khoản trong vòng 5 phút, xin người làm nhiệm vụ chú ý.]

Thời Dư cúi xuống dùng nước biển rửa tay, nghe âm thanh leng keng báo token vang lên trong đầu, cảm giác sung sướng không thể tả. Buff kỳ ngộ lần này quả thực mạnh mẽ, chỉ một chuyến đã gần đủ 20 nghìn token để nâng cấp ao cá lên cấp hai rồi, chỉ thiếu vài điều kiện khác thôi—ví dụ như trước tiên phải tìm chỗ xây ao cá đã.

Vài nguyên liệu còn thiếu có thể lấy từ quà hệ thống, Thời Dư cũng không có việc gì, ngồi trên mạn thuyền mở quà. Các loại quà không thể mở đồng loạt, chỉ có thể mở từng cái một, lập tức những thông báo như [Nhận được xi măng x1], [Nhận được mồi câu x1]... tràn đầy não cậu. Cậu đang mở đến một nửa thì chợt nghe thấy ai đó gọi lớn.

Thời Dư ngẩng đầu nhìn qua, thấy một chiếc tàu lớn cách đó không xa đang trên đường về bờ, lá cờ nước Thỏ rực rỡ tung bay trên cao nhất, một bóng dáng quen thuộc đứng ở mũi tàu cầm loa hét lớn về phía cậu: “A Dư—!”

Thời Dư vội đứng dậy, cầm áo khoác của mình vẫy mạnh về hướng đó, lớn tiếng đáp lại: “Anh ơi—tàu em hết dầu rồi—!”

Trên chiếc tàu viễn dương kia, Thời Giải—anh họ thứ năm của cậu—vừa thấy Thời Dư vẫy áo đã biết tám phần là tàu bị mắc cạn, liền cầm loa hô to: “Đợi chút—anh qua ngay đây!”

Anh gọi người giúp hạ xuồng cứu hộ, vác theo một cuộn dây thừng to bằng bắp tay lên vai, mở máy xuồng cứu hộ nhanh chóng hướng về phía Thời Dư. Thời Dư vươn vai, quá tốt rồi, cuối cùng cũng được lên bờ!

***

Dưới đáy biển.

Siren ngồi trên một mỏm đá, nhẹ nhàng liếm láp vết thương trên cổ tay. Sợi dây câu bảy màu cuối cùng cũng được y gỡ xuống, cùng với cần câu trôi nổi lên mặt biển, không rõ đã trôi về hướng nào.

Y nhìn về phía xa tấm lưới đánh cá, chiếc đuôi tuyệt đẹp nhẹ nhàng phe phẩy, để lại trong nước biển vệt sáng lấp lánh. Chiếc vây như lụa mỏng nhìn qua cực kỳ mỏng manh, nhưng vừa quất ngang một con cá vô tình bơi ngang qua đã lập tức cắt nó thành hai nửa.

Siren chẳng thèm để ý đến con cá xui xẻo kia, lặng lẽ bơi tới bên cạnh tấm lưới đánh cá, ngón tay như lưỡi dao sắc bén cắt mở bụng một con cá đù vàng, từ bên trong lấy ra bong bóng cá. Bong bóng cá đù vàng là mỹ vị tuyệt thế, với nhân loại là thế, mà với nhân ngư cũng vậy.

Y đưa bong bóng cá vào trong miệng, cổ họng khẽ động, nhẹ nhàng nuốt xuống.

Nhưng y dường như… đã từng ăn qua thứ gì đó còn ngon hơn thế này.

Máu của cá đù vàng chẳng chút lưu lại nơi đầu ngón tay y, lập tức hòa theo dòng biển trôi xa. Siren hơi nghi hoặc nheo mắt lại.

Hình như vừa rồi có máu… lưu lại trên ngón tay y.

Y cúi đầu, liếm nhẹ lên đầu ngón tay của mình, nhưng nơi ấy ngoài vị mặn của nước biển ra, chẳng còn lưu lại gì cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play