Edit: Phụng
Beta: Manerylin & Phụng
Sáng sớm, vừa mới hơn bốn giờ, Thời Dư đã bị hệ thống làm ồn tỉnh dậy.
[BUFF kỳ ngộ sắp chuyển đến, người làm nhiệm vụ [Thời Dư] chú ý nhận!]
Giọng thông báo cực kỳ vang dội của hệ thống, kèm theo điệu nhạc "Ngày Tốt Lành", trực tiếp lôi Thời Dư ra khỏi giấc mộng. Thời Dư mở to mắt, nhìn chằm chằm lên trần nhà, đợi cho bài hát "Ngày Tốt Lành" trong đầu từ câu đầu tiên "Tiếng chiêng trống vui vẻ vang lên những năm tháng tưng bừng" hát mãi đến tận đoạn kết thúc, mới chịu bò dậy khỏi giường.
[Tui đệch cụ nhà cậu!]
[Hệ thống không có cụ!] Hệ thống vui vẻ đáp lại: [Mau mau thu dọn đồ đạc, mang theo cần câu! Kỳ ngộ BUFF quý hiếm thế nào cậu biết không?! Nhanh lên! Đừng lãng phí một giây nào hết! Trước năm giờ năm mươi phút năm mươi giây cậu nhất định phải thả xong lưới và bắt đầu câu cá rồi đấy!]
Thời Dư cam chịu đi rửa mặt, nhưng mãi đến khi thu dọn xong lưới và đồ câu, trong đầu cậu vẫn cứ vang vọng điệu hát: "Ây——! Hôm nay là ngày tốt lành~!"
Mịa kiếp cái hệ thống chết tiệt!
Có xe ba gác điện quả thật tiết kiệm được không ít sức lực, mười mấy cái lưới cá và giỏ lồng, thêm cả mồi câu gộp lại cũng phải vài chục cân. Lúc cậu dọn về làng họ Thời thì đúng dịp cấm đánh bắt, nghiêm túc mà nói, hôm nay mới thật sự là lần đầu tiên cậu ra biển thả lưới, vậy nên đồ nghề phải mang từ nhà xuống biển, sau này cứ đặt luôn trên thuyền cá của mình là được rồi.
Dân cùng một làng với nhau, chặt xương vẫn dính gân, tuy không đến mức đêm không đóng cửa nhưng thi thoảng vẫn có chuyện trộm vặt, ví dụ như người ta lén lấy mất cái giỏ lồng hoặc cái lưới cá gì đó, nhưng bình thường chẳng ai lại đi lấy sạch dụng cụ kiếm cơm của người khác bao giờ.
Thời Dư không thiếu tiền, tuy bố mẹ mất sớm nhưng cũng để lại cho cậu một khoản tiết kiệm không nhỏ. Chiếc thuyền và lưới cá cũ hồi trước đã được ông nội tặng lại cho người họ hàng thân thiết khi ông rời làng họ Thời, cho nên lần này cậu trực tiếp nhờ anh họ năm bên nhà ông Ba dẫn cậu đi mua thuyền mới, lưới mới cùng một bộ cần câu chuyên dụng cho câu cá biển.
Anh họ năm của cậu tên là Thời Giải, từ lâu đã tiếp nhận công việc từ ông Ba rồi. Hôm qua vừa hết cấm biển, anh đã nóng lòng dẫn theo thuyền viên ra khơi đánh bắt xa bờ. Ban đầu Thời Dư cũng định đi theo, nhưng cấp bách xây dựng ao cá cấp một hơn, với lại câu cá biển vốn không thuộc phạm vi cấm trong mùa cấm đánh bắt, muốn đi lúc nào cũng được, nên cậu suy nghĩ một chút rồi thôi—đợi sau này bàn bạc với hệ thống xem có nhiệm vụ nào liên quan đến câu cá xa bờ không, lúc ấy tiện thể theo tàu anh họ ra biển câu một chuyến.
Thuyền cá vài ngày trước làm xong đã được người ta giúp cậu đưa vào cảng rồi. Vì do người quen giới thiệu nên ngay cả lớp sơn chống ký sinh trùng cũng đã được quét kỹ, lại còn chu đáo sơn thêm lên đầu thuyền ba chữ lớn "Thuyền Phát Tài" vì nghĩ cậu không có yêu cầu đặc biệt nào. Đây cũng là kiểu tên mà ngư dân làng họ Thời hay dùng khi đặt tên cho thuyền mới. Đến lúc Thời Dư phát hiện ra thì ván đã đóng thuyền, không kịp thay đổi nữa, đành nhắm mắt chấp nhận dùng luôn.
Phần thân trên của con thuyền sơn màu trắng, phần chìm dưới nước sơn màu xanh lam, phía trên có một cái đình nhỏ để trú mưa che gió, còn ở đuôi thuyền đặt một máy kéo lưới chuyên dùng để kéo giỏ lồng. Lưới cá một khi thả xuống biển, ai mà biết sẽ vớt lên được thứ gì hay vướng phải cái gì, Thời Dư mua toàn là lưới dài tám mươi mét, rộng sáu mét, loại này ở gần bờ rất dễ mắc vào đá ngầm dưới đáy biển, vì thế phải lắp thêm máy kéo lưới để Thời Dư không phải một mình kéo vất vả.
Thời Dư khóa xe ba gác vào gốc cây lớn, chuyển hết lưới cá lên thuyền xong thì cũng đã năm giờ sáng rồi. Dưới sự hối thúc không ngừng của hệ thống, Thời Dư khởi động động cơ, hướng thẳng ra đường chân trời chạy đi.
Kỹ năng lái thuyền này là hồi nhỏ Thời Dư theo người lớn ra biển học được—mọi người đều hiểu mà, ở ngoài biển nhìn một lượt đừng nói là người, ngay cả con chim cũng chẳng thấy, bốn bề vắng tanh, người lớn lại đứng một bên trông chừng, cho con mình lái thử chiếc thuyền cá vui chơi chút xíu cũng chẳng phải chuyện lớn lao gì. Lần này trở về, Thời Dư đã đăng ký thi lấy bằng với cục ngư nghiệp, cuối cùng cũng lấy được chứng chỉ trước ngày hết cấm biển. Tuy nói rất nhiều ngư dân cũng chẳng thi lấy bằng, nhưng Thời Dư cảm thấy lái thuyền hợp pháp sẽ khiến bản thân và người khác yên tâm hơn.
Việc này cũng như lái xe hợp pháp vậy, không sợ hại mình thì ít nhất cũng phải đảm bảo không gây họa cho người khác chứ.
[Người siêng năng đã ra khơi từ lâu, còn chó lười thì mới leo lên thuyền.] Hệ thống lười biếng nói.
Thời Dư cầm la bàn nhìn một chút, xác định phương hướng không sai. Hôm nay trên người cậu đang mang theo buff kỳ ngộ, nên cậu tính đến vùng biển xa hơn chút để thả lưới, cược một phen, xe đạp biến mô-tô luôn. Vì thế thời gian hơi có chút gấp. Cậu vặn cần số một cái, thuyền cá lập tức tăng tốc, làm cậu không khỏi ngửa người về phía sau theo quán tính. Một tay cậu túm chặt lan can bên cạnh, tay còn lại điều khiển hướng đi, lạnh lùng đáp lại hệ thống: [Hệ thống thành công đã lên bờ, hệ thống thất bại vẫn phải xuống biển tiếp tục phấn đấu.]
Lại đây, tổn thương lẫn nhau nào! Nếu mà đấu đá thì cậu chưa ngán ai bao giờ!
Hệ thống nghẹn một lúc, gửi lại cậu một meme [Gấu trúc hút thuốc.jpg], rồi bắt chuyện lung tung: [Hôm nay có dòng hải lưu thuận này, cậu nghiêng sang hướng tây thêm ba độ thì càng tốt đó nha.]
Thời Dư lái thuyền cá thật sự rất nhàm chán, thuận tay điều chỉnh lại góc độ một chút rồi nói: [Nào, phát cho bài nhạc nghe chút coi.]
[OK~ Bạn muốn nghe series ca khúc vàng 20 năm, bảng xếp hạng hot trend mạng hay phát ngẫu nhiên?]
[… Không có lựa chọn nào đáng tin hơn chút à?]
[Ca khúc kinh điển? Tui có một gợi ý cho cậu!] Hệ thống trả lời một câu, chẳng chờ Thời Dư phản ứng đã lập tức phát nhạc lên. Trong nháy mắt, Thời Dư không còn cảm thấy mình đang ở biển khơi yên tĩnh nữa, mà như thể vừa bước chân vào quán bar, xung quanh toàn đèn laser bảy sắc cầu vồng với quả cầu disco lấp lánh ánh bạc. Hệ thống trong đầu cậu hóa thành một quả cầu phát sáng, đeo kính đen lớn, dây chuyền vàng to tướng, theo nhịp điệu nhảy tưng tưng.
Thời Dư ngây ngẩn một chút, cau mày: [Dừng dừng dừng! Cái này là ca khúc kinh điển thời đại nào của cậu vậy hả? Mau đổi bài khác!]
Hệ thống tủi thân ngừng lại, đáp lời: [Danh sách đề cử của những năm 70… Cậu không thích hả?]
[… Cậu cứ yên lặng giùm tui chút đi.] Thời Dư lạnh lùng đáp.
Nửa giờ sau, cuối cùng cậu cũng đến vùng biển đã dự định từ trước, mở lưới cá ra, buộc chì nặng vào một đầu lưới rồi ném xuống biển. Thuyền vẫn liên tục tiến về phía trước, lưới trong tay cậu nhanh chóng chìm xuống. Bảy tám tấm lưới nối liền thành một tấm lưới lớn dài chừng sáu trăm mét, đầu kia cũng gắn chì để cố định dưới đáy biển, phía trên là đèn nổi làm bằng xốp, tạo thành ký hiệu trên mặt nước.
Hệ thống thúc giục: [Nhanh nhanh nhanh, còn một cái lưới nữa! Mười phút! Cậu làm được mà!]
[Biết rồi.] Thời Dư đáp lại một tiếng, tay không ngừng nghỉ, lái thuyền tiến ra xa thêm vài trăm mét rồi ném tiếp tấm lưới lớn thứ hai xuống biển. Vừa làm xong hết thảy đã nghe hệ thống điên cuồng phát thông báo: [Buff kỳ ngộ đã phát hành, lập tức có hiệu lực, thời gian còn lại 11 giờ 59 phút 59 giây.]
[Mau lên, câu cá đi!]
Trái lại, Thời Dư chẳng vội chút nào, cậu ngồi xuống mép thuyền, đôi chân nhúng vào trong nước biển mát lạnh, sóng nước khẽ vỗ lên bắp chân khiến cậu thoải mái thở dài một hơi: [Để tui nghỉ chút đã.]
Hệ thống quả thật chỉ hận không thể thay cậu mắc mồi thả câu: [Nghỉ ngơi cái quái gì nữa! Mau lên!]
Thời Dư từ từ kéo cần câu và thùng mồi ở bên cạnh qua, bắt lấy một con tôm sống, xiên lưỡi câu xuyên qua đầu tôm, vừa nói: [Vội cái quái gì chứ, lại chẳng có nhiệm vụ nào. Câu được gì thì đem đi bán, hoặc đem về ăn, cậu chủ đây chẳng thiếu tiền cũng chẳng thiếu ăn uống, vội làm gì.]
Những lời này đều là thật, so với các loại cá, Thời Dư càng thích ăn các loại ốc sò hoặc tôm cua hơn. Ở vùng nội địa thì mấy thứ này đắt đỏ lắm, vì chúng đều không dễ nuôi, nhưng về đến vùng biển thì lại chẳng còn hiếm lạ nữa, vừa rẻ lại vừa tươi. Như Thời Dư thế này ngoài việc tự cung tự cấp, còn thường xuyên được mấy chú bác, anh em họ hàng gửi cho đủ thứ. Mới về vài tháng thôi mà cậu sắp ăn đến phát PTSD luôn rồi.
Hệ thống: [Ai bảo không có nhiệm vụ! Nhiệm vụ chẳng phải là…]
Nó khựng lại một chút: [Thời Dư nhà cậu! Cậu còn chút lương tâm nào không vậy hả? Cậu lại dám gài bẫy tui hả?!]
Lần này đến lượt Thời Dư lười biếng đáp lại: [Tui có nói gì đâu, tự cậu nói ra hết đó chứ. Tui không có, tui không phải, cậu đừng có mà nói bừa nha.]
Dù miệng thì nói vậy, nhưng con tôm trên lưỡi câu của cậu đã bị treo ở đó cứng ngắc cả phút rồi, vẫn chưa thấy cậu ném xuống nước.
Hệ thống: [… Cậu được lắm.]
[Phát động nhiệm vụ giới hạn thời gian! [Kỳ ngộ! Cá lớn!] Trong vòng mười hai giờ, câu được một con cá nặng từ năm kilogram trở lên, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được Gói Vật Liệu Xây Dựng cấp hai X1.]
[Phát động nhiệm vụ giới hạn thời gian…]
Hệ thống liên tục phát ra hơn chục nhiệm vụ mới chịu ngừng lại, Thời Dư mới nở nụ cười, vung cần câu đem mồi câu ném thật xa ra ngoài biển: [Được rồi! Thả câu!]
[Cậu vô sỉ thật đấy…] Hệ thống nói một cách yếu ớt.
[Cảm ơn quá khen.] Thời Dư cười tủm tỉm đáp: [Sự thật chứng minh, làm người mà cần mặt mũi quá thì sống không thoải mái đâu.]
[…]
Có lẽ là hiệu quả của kỳ ngộ buff thật, mồi câu vừa thả xuống chừng ba phút, cần câu đã bắt đầu động đậy, phao nổi trên mặt biển không ngừng rung lắc. Thời Dư nhẹ nhàng kéo một chút, cảm giác được đầu dây bên kia truyền tới sức kéo rất mạnh, lúc này mới nghiêm túc lên hẳn.
Cắn câu lớn rồi!
Thời Dư vừa ổn định cần câu, vừa từ mạn thuyền nhảy xuống—dù chỉ là con cá vài ký, nhưng sức mạnh khi còn dưới nước cũng rất lớn, nếu cậu ngồi ở mạn thuyền không chú ý rất dễ bị kéo xuống biển, thế thì không ổn chút nào. Cậu dựa cần câu vào lan can thuyền, mượn lực kéo tới kéo lui, cuối cùng đã thấy bóng cá xuất hiện trên mặt biển.
Hệ thống còn kích động hơn cả cậu: [Nhanh! Vớt cá! Mau lấy vợt! Đừng để cá chạy mất!]
Thời Dư một tay đè chặt cần câu, tay kia cầm lấy vợt lưới bên cạnh, hướng về phía bóng đỏ dưới biển vớt lên một cái, tức thì một con cá dài bằng nửa cánh tay, toàn thân đỏ rực đã được vớt lên!
Hệ thống thông báo: [Thành công bắt được cá trác đỏ nặng một ký x1, chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] đã hoàn thành nhiệm vụ [Kỳ ngộ! Cá trác đỏ!], nhận được phần thưởng: mồi câu đặc chế x10, cá bột cá trác đỏ x10.]